Thời gian thấm thoắt, mới đó mà đã ở chung với tiểu miêu được mấy ngày, Mạc Dật ngồi trong phòng học, bên người không có con mèo đó quấn quýt, càng ngày càng cảm thấy mặc dù xa nhau có chút xíu vậy cũng là một loại dày vò.
Nhớ mong ngọt ngào… y chưa từng có loại cảm giác này, thật giống như là… yêu.
Nghĩ rồi, y không khỏi cả kinh, chính y đang suy nghĩ cái gì chứ? Yêu một con mèo à?
Ngay lúc lòng y rối rắm, bên cạnh đã xuất hiện một người.
“Cậu làm sao vậy, sao lại có vẻ nóng lòng, cảm thấy khó chịu à?”
Thấy Tống Tĩnh Lôi thân thiết nhìn y, Mạc Dật mặt không đổi sắc lắc lắc đầu tỏ vẻ không sao.
Tống Tĩnh Lôi thấy vậy cũng không rời đi, ngược lại còn ngồi xuống bên cạnh, ôn nhu nói: “Cậu có phải cũng đang lo lắng tin tức gần đây? …” Thấy Mạc Dật không có ý muốn nói, cô cắn môi, vẫn là thầm thì: “Tuy rằng tất cả mọi người nói tin tức đó là giả, nhưng mà, tôi thật sự cảm thấy sắp có chuyện đáng sợ xảy ra rồi …”
Mạc Dật vốn dĩ không muốn để ý đến, nhưng nghe chuyện này, lại không khỏi quay đầu yên lặng nhìn cô.
Trực giác của y cũng mách bảo rằng sắp có gì đó xảy ra, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt. Mặc dù hiện tại bên ngoài thoạt nhìn vẫn là bầu không khí yên lặng thái bình, nhưng mà, nguy cơ tiềm tàng lại giống như trở mình sắp sửa xé tan cái mặt nạ xảo trá này, lộ ra khuôn mặt dữ tợn đáng sợ.
Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nghiep-phan-dien/1342378/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.