*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: LTLT
Thiệu Trạm bỗng nhiên đến gần, vô hình trung ép đến mức phản ứng của Thẩm Văn Hào bắt đầu chậm chạp, cậu ta ngập ngừng nói: “Ở… ở toà ký túc xá của chúng ta… trong con hẻm gần đó…”
Sau đó Mạnh Quốc Vĩ thấy Thiệu Trạm không nói lời nào, lướt thẳng qua cán sự môn của anh tung cửa xông ra ngoài.
Ấn tượng về Thiệu Trạm của Mạnh Quốc Vĩ chính là bình tĩnh, trên sân thi đấu Olympic cũng chưa từng nhìn thấy Thiệu Trạm có tâm trạng căng thẳng.
Mạnh Quốc Vĩ khó hiểu, sao vừa nghe thấy Hứa Thịnh đánh nhau đã sốt ruột thành thế này rồi.
Anh ép bản thân mình tỉnh táo lại, phải tỉnh táo để đối mặt với vấn đề đang xảy ra vào lúc này, chuyện đã xảy ra, việc quan trọng nhất bây giờ là làm thế nào để giải quyết. Anh an ủi cán sự môn đang hoảng sợ, đồng thời cũng tự an ủi bản thân: “Không sao, nếu như Hầu Tuấn đã đuổi theo thì vấn đề không lớn đâu. Thầy tin Hầu Tuấn, em ấy trông thì nghịch ngợm nhưng thật ra bên trong rất chín chắn, em ấy chắc chắn có thể xử lý tốt vấn đề này, thầy có niềm tin với em ấy!”
Thẩm Văn Hào liên tục gật đầu: “Đúng, anh Hầu chắc chắn có thể ngăn cản Hứa Thịnh, dù anh Hầu không được thì vẫn còn Khải Tử và Tự Cường, có ba người họ, nhất định vấn đề sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-nay-qua-suc-roi/1957311/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.