Trong một phút, tất cả mọi thứ đều im lặng.
Cuộn băng dừng lại ở đây.
Sẽ không bao giờ xuất hiện tiếng của Lộ Hiểu Vân hay Nghiêm Ương .
“Nghe rõ chưa?” Tôn Chính tới gần Lộ Hà hỏi,“Anh hai anh , được ‘Nó’ lựa chọn trở thành ‘Nó’ kế tiếp , Lưu Tần là tế phẩm……”
Lộ Hà mí mắt giật giật, giương mắt nhìn cậu.
“Tôi rất sùng bái người nhà họ Lộ về điểm này ” Tôn Chính nhìn Lộ Hà“Anh ta là người đầu tiên , chiến thắng ‘Nó’.”
Lộ Hà dời mắt về chiếc chìa khóa xà cừ đang nằm dưới đất kia , trên mặt ẩn ẩn có vết nứt.
Một dự đoán hắn không muốn suy nghĩ đến , bây giờ đã trở thành sự thật.
“Đến giờ tôi vẫn cảm thấy, Lộ Hiểu Vân sinh ra để trở thành ‘Nó’ . ‘Nó’ ở trong huyệt , từ đó về sau không có người nhập huyệt nữa” Tôn Chính nói, lắc lắc đầu, giống như không tin,“Một người, cũng không có.”
Lộ Hà ngón tay chậm rãi co lại , nắm thành nắm đấm.
Nghiêm Ương thoát khỏi.
Bệnh viện cũng không xuất hiện vấn đề nào kỳ quái nữa.
“Anh biết…… Vì sao qua lâu như vậy anh mới nhận được cái chìa khóa này không ?”
Cuộn băng không bị lấy đi , trở thành bí mật của bệnh viện.
Xà cừ trong phong thư , bí mật được cất giữ cho đến hết cuộc đời .
“Đáng tiếc, anh hai anh đã thất bại , để lại một người không nên ở lại.” Khi nói những lời này , sắc mặt Tôn Chính dần dần thay đổi, nụ cười hoàn toàn biến mất , cả người nồng đậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quai-o-benh-vien-dong-hoa/1338960/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.