Lần đầu tiên, cậu đi vào hành lang dày đặc bóng đêm , bước đến trước cánh cửa cũ nát.
Lần thứ hai, cậu lại đến hành lang không một bóng người này, tay đụng vào nắm cửa kia.
Lần thứ ba, cậu sẽ làm gì?
Cậu chậm rãi đi đến căn phòng đó.
Tôn Chính tim vẫn đập thật nhanh , mang theo một loại khẩn trương không diễn tả được.
Cậu dùng đèn pin quét một vòng xung quanh , hàng lang vừa xa lạ vừa quen thuộc này . khi vào phòng giãi phẫu kia cậu liền có một dự cảm mơ hồ …… Chính mình sẽ quay lại hành lang này .
Mà một khắc trước một người khác vẫn còn ở đó.
“…… Lộ Hà……” Cậu thì thào niệm một câu, nắm chặt đèn pin .
Trên hành lang yên tĩnh không có một âm thanh , đến cả tiếng hít thở của cậu cũng mỏng manh đến không nghe thấy . Bóng đêm thâm trầm , ánh sáng đèn pin cũng hoàn toàn không có cách nào xuyên thấu toàn bộ hành lang , chiếu đến mọi mặt của nó.
Giống như một không gian tuyệt đối , một lĩnh vực tuyệt đối.
Lĩnh vực cậu chuyên chúc.
Cậu cố gắng cầm đèn pin soi rõ đến bức tường kia . Trong trí nhớ cánh cửa kia cách nơi này không xa, đi dọc theo vác tường , chậm rãi bước vài bước .
Sau lưng là cái gì?!
Trong đầu cậu đột nhiên toát ra một ý niệm như vậy . Cậu chưa từng xoay người nhìn nơi khác . Đây là hành lang nào? Có lẽ chỉ cần cậu quay đầu nhìn một cái là có thể xác nhận.
Chân trái cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quai-o-benh-vien-dong-hoa/1338953/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.