“Hừ.” Lộ Hà vừa xem xong chữ cuối cùng, bỗng nghe Tôn Chính hừ lạnh một tiếng , thanh âm rất lớn không thể nào không nghe thấy .
“Sao vậy?” Lộ Hà đối với phản ứng của cậu rất ngạc nhiên .
Tôn Chính dời ánh mắt:“Không có gì.”
Lộ Hà nhìn cậu vài giây, khóe miệng giương lên, vỗ vỗ ghi chép nói:“Được rồi, chúng ta đến xem điếu lan trong ghi chép này có vấn đề gì .”
Tôn Chính nhìn thẳng vào ghi chép, dư quang Lộ Hà nhìn thoáng qua bờ môi đang mím chặt của cậu, giống như đang nhẫn nại , càng giống như muốn nói gì đó.
Lộ Hà không nhanh không chậm tiếp tục:“Cái này không phải quá rõ ràng sao , kỳ thật ghi chép này mấu chốt không nằm ở điếu lan ……”
“Cho nên, anh cũng biết là bà cô kia có vấn đề phải không ?” Tôn Chính hỏi.
Lộ Hà bị Tôn Chính cướp lời , ngừng lại một chút, miễn cưỡng nói:“Bà ấy đương nhiên là có vấn đề ……”
Tôn Chính ánh mắt lóe lóe:“Đúng vậy.”
“Kỳ thật, ghi chép này cũng không khác gì ghi chép thứ nhất,” Lộ Hà nếu có chút đăm chiêu nói “Cậu có chú ý không ?”
“Ân.” Tôn Chính gật đầu, duỗi tay muốn đỡ Lộ Hà.
Lộ Hà khoát tay, tỏ vẻ mình vẫn ổn :“Tề Thiên cuối cùng cũng không dám nói ra , dấu tay trên cổ cô ấy làm sao mà có……”
Tay hắn đang cầm điếu lan bỏ xuống , đem ghi chép lật về phía trước :“Ban đầu tôi cảm thấy có vấn đề , là vì phát hiện đối thoại của hai cô ấy rất kỳ quái , cậu xem.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quai-o-benh-vien-dong-hoa/1338943/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.