Ba.
Tôn Chính cánh tay vẫn còn giữ tư thế trước kia đèn pin chiếu đến phía trước , trống rỗng
Tay cậu vô thức run lên , không dám tin xúc cảm lúc nãy chân thật như vậy bây giờ lại biến mất .
Cảnh tượng trước mắt , quen thuộc đến chừng nào .
Hành lang không một tiếng động như bị không gian giam cầm , cảm giác chết lặng lạnh như băng chui vào tứ chi .
Trong đầu có một tiếng khẳng định nói cho cậu biết , đây là hành lang tầng ba . Cậu ít khi sưu tập vật gì đó , không cần hoài nghi gì .
Giống như đã vô thanh vô thức xâm nhập vào ý thức , bóng đêm bảo phủ lấy toàn thân của cậu , giống như bao phủ lấy tầng ba bệnh viện này .
Phía sau, cũng nhất định là phòng giải phẫu [4].
Két.
Ở trong này im lặng tự hỏi , phía sau truyền đến một động tĩnh rất nhỏ.
Ánh sáng đèn pin cũng bắt đầu run run .
Âm thanh mở cửa của phòng giãi phẫu ?
Cậu nắm chặt tay , sau lưng dâng lên từng trận hàn khí, cửa không có khóa lại ? Cửa mở? Ai mở ? Cái gì mở ?
Cậu cứng ngắc đứng đó , đưa lưng về nơi không biết kia , có lẽ là cánh cửa mở , chẳng qua do quá nhiều chuyện xảy ra nên cậu không nhớ thôi
Chứ không có gió , không có ai vậy tại sao cánh cửa lại mở ? Không, không phải cửa , vậy là thứ gì ?
Làm sao có khả năng đó ? Không, chuyện tới nước này , còn có cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quai-o-benh-vien-dong-hoa/1338941/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.