Lộ Hiểu Vân trầm mặc trong chốc lát,bỗng nhiên nói:“Ở tầng ba này , có phải từng có người chết đúng không ?”
Trong ngoài máy cassette đều đồng loạttrầm mặc.
Nghiêm Ương lắp bắp nói :“Anh, làmsao anh biết……”
Những lời này còn chưa nói xong, bỗngnhiên trong máy cassette không có tiếng gì nữa , một đoạn âm thanh rè rè vanglên , trong băng không có đối thoại của hai người , chỉ có tiếng bước chân củabọn họ đang lên lầu .
Lộ Hiểu Vân che miệng của hắn . Lộ Hà thầmnghĩ.
Nghiêm Ương nhận được ánh mắt của Lộ HiểuVân . Tâm Tôn Chính nói.
Phía trước là tiếng bước chân của bọn họ ,một bước rồi mười ba tiếng qua đi, tiếng bước chân thật nhẹ.
Trong toàn bộ quá trình, Tôn Chính thần kinhđều buộc chặt , biểu tình bởi vì khẩn trương mà trở nên cứng ngắc, đến khi cảmgiác được bên cạnh có một bàn tay đưa đến, cầm tay cậu , làm cho thần kinh buộcchặt của cậu có chút an ủi .
Hai người bọn họ đều nghe được. Giờ phútnày âm thanh đó rất rõ ràng .
Tiếng bước chân luôn như hình với bóngtheo dõi Nghiêm Ương và Lộ Hiểu Vân .
Tôn Chính và Lộ Hà liếc nhau, thập phầnxác định tiếng bước chân này đến từ lầu ba, giờ phút này rất gần với Lộ HiểuVân và Nghiêm Ương . Bọn họ bất tri bất giác cảm nhận được nguy hiểm đang đếngần Lộ Hiểu Vân và Nghiêm Ương .
Tiếng bước chân của hai người một lần nữavang lên, từ âm thanh trống trải kia mà phán đoán , hai người bọn họ đang đitrên hành lang tầng ba .
Chỉ nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quai-o-benh-vien-dong-hoa/1338938/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.