“Cậu xem , tôi biết phía sau chuyện này còn nhiều bí ẩn.” Lộ Hà vẻ mặt đã có định liệu trước, quay đầu phát hiện Tôn Chính vì bị nghẹn mà mặt đỏ bừng.
“Chúng ta thật sự giống như đang bị thiêu sống ……” Tôn Chính xấu hổ che miệng đứng thẳng dậy .
Lộ Hà nghĩ rằng cậu còn không chịu đối mặt với sự thật đến khi nào, một bên lấy tay ôm miệng mũi, nói:“Cậu có nghĩ tới hay không, khi Lưu Quần Phương nghe được tiếng trẻ con , đứa bé ấy còn sống.”
“Cái gì?!” Tôn Chính kêu lên, lại đột nhiên dừng một chút, lập tức nói “Đương nhiên là còn sống, bằng không còn có thể là cái gì?”
Lộ Hà nhịn cười, đem cuốn sổ lật lại vài tờ, để ngay trước mặt Tôn Chính đang ho không ngừng “Ngay từ đầu chúng ta đã bị những y tá này lừa dối , ngược lại đem những chuyện đơn giản trở nên phức tạp.”
Tôn Chính ngẩng đầu lên nhìn hắn, giống như đang chờ đáp án.
Lộ Hà rầu rĩ thanh âm từ khe hở lộ ra, tiếp tục nói:“Giả thiết như vầy đi ngày xưa có một cô gái từ dưới quê lên thành phố, chuyện gì cũng không biết cả ngày bị người ta cười nhạo, hận không thể nào quên đi xuất thân của mình, che dấu thân phận, làm bộ như một người thành phố chân thực .”
Tôn Chính gật đầu, ý bảo hắn tiếp tục.
“Nhưng mà cô gái này ở quê đã kết hôn sinh con chồng ở nhà trồng trọt còn mình thì lên đây công tác, đứa nhỏ để cho bà ngoại nuôi dưỡng. Cô gái này tựa hồ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quai-o-benh-vien-dong-hoa/1338925/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.