Tôi đem số tiền ấy vào phòng đưa cho anh Hai Nhân, trước sự ngỡ ngàng tột độ của anh. Anh kéo mạnh tôi ra dãy sau hành lang và hỏi:
- -Ở đâu em có số tiền này, Nãy giờ em đã đi đâu?
Tôi cụp mắt xuống, hai tay bấu vào nhau.. Lắp bắp chẳng nói được nên lời.
Anh Nhân bóp mạnh vai tôi, hỏi dồn dập:
- -Anh hỏi em tiền này ở đâu ra, Nhi, mau trả lời anh… Đừng nói.. Đừng nói em đã.. Đã đi tìm thím Hoan..?
Tôi nhắm chặt đôi mắt, mệt mỏi túa ra dòng lệ nóng hổi, khẽ gật đầu thay cho câu trả lời của mình. Đột nhiên anh Nhân lập tức nổi giận, những ngón tay bóp mạnh vào bả vai tôi đau buốt, giọng anh giận dữ:
- -Cái gì..? Ai cho phép em làm cái chuyện điên rồ đó hả?...không được, em mau đem tiền trả lại cho thím ấy ngay, nhanh lên.
Anh Nhân kéo tay tôi đi, nhưng đôi chân tôi chịu lại, không muốn bước, anh ngạc nhiên quay lại nhìn tôi:
- -Sao em còn không đi? Nhanh để thím ấy về mất.
- -Thím ấy về rồi..và em cũng sẽ không thay đổi quyết định này, anh Hai, chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác, chúng ta cần tiền ngay lúc này. Đây là cách duy nhất, anh hiểu không?
- -Đúng là cần tiền nhưng anh sẽ không bao giờ bán em cho họ, anh sẽ tìm cách khác, dù có đi tù cũng được, anh không để em đi.
- -Rồi còn bệnh của mẹ phải làm sao, bác sĩ nói bệnh mẹ rất nặng, có khả năng sẽ lọc máu, mà chi phí điều trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-lam-dau/192268/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.