Kiều Dĩ Sa cười sắp rớt quai hàm. Đón lấy ánh mắt dòm ngó của nhân viên phục vụ trong quán, cô vuốt vuốt tóc, sửa lại nét mặt, thanh toán hoá đơn rồi rời đi.
Tâm trạng của cô rất vui vẻ, khẽ ngân nga một điệu nhạc cho đến khi về đến chung cư, vừa mở cửa ra thì hết hồn.
"Anh làm gì thế?"
Sau Liễu Hà, cô lại bị loài người làm chấn kinh lần thứ hai trong ngày. Quý ông Sài Long hôm qua mới bị thương nặng sắp chết thế mà đã bò xuống khỏi giường, hơn nữa không chỉ xuống giường, mà còn một tay ôm sườn, một tay dọn dẹp nhà giùm cô.
Căn nhà như một bãi chiến trường hôm qua nay đã được dọn dẹp đâu ra đấy, Kiều Dĩ Sa nhìn độ ngăn nắp này cùng với tốc độ di chuyển của Sài Long, đoán chừng anh ta đã dùng ít nhất 3 tiếng đồng hồ để thu dọn. Sài Long nhìn cô, sắc mặt của anh ta tái xanh, môi khô nứt, bị gãy xương sườn nên không nói lớn tiếng được.
"Tôi dọn một chút, hôm qua làm bừa bộn quá, xin lỗi......."
Nói cho đúng ra thì những thương tích Hồng Hựu Sâm tặng anh ta đã đủ khiến anh ta nằm hết 3 tháng, đừng nói gì đến thuốc mà Văn Bạc Thiên dùng trên người anh ta.
"Rõ là dũng sĩ," Kiều Dĩ Sa than thở, "Thảo nào Liễu Hà nhìn hình anh đã kêu anh mạnh." Cô vào nhà, đóng cửa lại. "Anh đi nghỉ đi, không cần anh thu dọn."
Sài Long lí nhí nói: "Tôi gây chuyện phiền phức lớn cho các cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-khuya/1940173/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.