Thượng Lâm vươn vai, uể oải đứng dậy. Hệt như cụ ông, vừa đi vừa đấm lưng bôm bốp.
"Em chào anh."
Rất nhanh hắn nở nụ cười chói lóa, dơ tay chào đàn em lớp dưới.
Ngay sau đó liền hóa lại thành lão ông già khú đế.
"Nhìn mà mệt thay lớp trưởng đại nhân."
Nghe thấy giọng Chi Vân, hắn liền lười biếng ngả mình về sau để được cậu đỡ lấy.
"Biếng chó mãi thế này, bỏ làm lớp trưởng là vừa rồi bố ạ." - Chi Vân cau cau có có lôi con sâu lười dậy.
Tưởng như đang đánh vật con voi vậy. Cái tên này ăn cho lắm vào nặng thế không biết.
Cứ một người ngồi bệt ra nền, một người ra sức nắm tay kéo, không may một bạn học lém lỉnh chạy ngang va nhẹ Chi Vân một cái.
Lập tức cậu ngã ào vào lòng hắn.
"Ầy, Vân ơi là Vân, cậu gầy quá đấy nh-."
Một tay bịt cái miệng xấu xa, còn lại Chi Vân giữ cái tay nghịch ngợm của hắn.
Đáng sợ là hắn rất nhanh gỡ ray cậu ra, cố định một chỗ, đem cậu ghì chặt trong lòng.
"Nhưng mà như vậy mới là lớp phó Chi Vân nữ vương chứ."
Cmn.
Cậu không tài nào thoát ra được, đành rướn người, hướng má hắn cạp một cái.
Hắn bất ngờ xoay lại, vừa vặn để cậu cạp chính môi mình.
Tiếng hét thấu trời xanh của lớp trưởng đại nhân tưởng chừng muốn xuyên thủng màng nhĩ của các cháu học sinh thân yêu!
"Xin lỗi, xin lỗi mà. Nín đi, nín đi..."
Dở khóc dở cười mà, cậu đang dỗ cái kẻ đô con to gấp đôi mình đây này!!
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-hoc-duong-xam-xi/770603/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.