Ba ngày sau đó.
Cuối cùng William và Akari cũng đến được thành phố cảng Anc Gazetta.
Khung cảnh nên thơ dưới ánh chiều tà, các kiến trúc tiên tiến kỳ lạ cái cao chót vót cái thì bé tí, mọc lên ở khắp mọi nơi, không khí nhộn nhịp của thành phố bí ẩn được ví như một đóa hoa luôn nở rộ. Trên bầu trời những chiếc tàu bay như những con chim khổng lồ trôi nổi trên không trung, những người dân ở đây vô cùng ôn hòa nhưng cũng rất đáng sợ khi họ tức lên.
William sau khi lấy lý do anh có một quán café nhỏ ở thành phố này và bảo Akari đến đó thì lập tức chạy đi đâu mất dạng. Ngồi không trong quán chẳng biết làm gì, Akari dọn dẹp đồ đạc của cậu rồi bước ra ngoài bến cảng bất chấp rằng cậu đang trong tình cảnh nguy hiểm có thể ập tới bất cứ lúc nào.
Sue – Một cô gái trẻ với mái tóc đen dài sải bước trên nhưng con đường gồ ghề của thành phố kỳ lạ mà cô bị đẩy tới. Chán nản, cô nhìn xuống bãi biển và muốn ngay lập tức nhảy xuống để ngâm mình trong dòng nước mát đó. Nghĩ lại thì cô còn không hiểu tại sao mình lại có mặt ở đây kia mà. Cô bị đưa tới đây trong lúc đang chơi đùa với vài người bạn ở giáo hội.
"Mình thật khổ mà. Mà sao tự nhiên ai mở cổng dịch chuyển làm cái gì kia chứ? Báo hại mình…" – Cô than thở.
Đang bối rối vì cái tính tò mò chết tiệt của cô, Sue vô tình mất hoàn toàn phương hướng. Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-hanh-trinh-cuoi-cung/132081/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.