Mười ba.
Cố tổng tủi thân phát khóc, nỗ lực giải thích: “Tôi thật sự thích em mà, giữ em lại bên người những ba năm, em vẫn còn chưa nhìn ra tâm ý của tôi sao?”
Thư ký Lâm khiếp sợ: “Anh để tôi giữ cái chức thư ký kia tận ba năm, là bởi vì thích tôi?”
Cố tổng gật đầu.
Thư ký Lâm: “Đúng thật là làm khó dễ anh rồi, còn nghĩ ra tận biện pháp này.”
Cố tổng: “Chẳng lẽ em làm việc bên cạnh tôi ba năm, không phải vì thích tôi sao?”
Thư ký Lâm: “Đó là trước kia rồi, còn hiện tại thì không thích.”
Cố tổng nôn nóng không chịu được: “Không được, em vẫn phải tiếp tục thích tôi chứ, tôi, tôi chỉ muốn cùng em kết hôn thôi, em muốn tôi chứng minh thế nào đây?”
Thư ký Lâm nhìn hắn cả nửa ngày: “Chờ đến khi anh thực sự đi lãnh giấy chứng nhận kết hôn với tôi thì hẵng nói tiếp nhé.”
Cố tổng im lặng một lát, bò dậy quay đầu chạy.
Thư ký Lâm mặt vô cảm xúc, rất tốt, cuối cùng cũng đuổi được người đi.
Mười bốn.
Ba ngày sau, thư ký Lâm bị một cú điện thoại đào ra khỏi ổ chăn, hóa ra là đội chụp ảnh cưới gọi đến thông báo cậu tới thử váy cưới.
Thư ký Lâm vốn chẳng hiểu cái mô tê gì, vừa mở cửa bước vào liền thấy tám vệ sĩ, bốn nhà tạo mẫu, hai cái giá treo quần áo, trên treo đầy những bộ lễ phục diễm lệ.
Thư ký Lâm lập tức bị dọa sợ đến ngây người.
Cố tổng: “Tôi tới tìm em kết hôn.”
Thư ký Lâm:?
Cố tổng đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-hang-ngay-cua-thu-ky-lam-cung-co-tong/353689/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.