Editor: Dứa
Beta: Thuỷ Tiên
Bấy giờ, Vu Tiêu Tiêu nhớ tới giấc mơ Tào Lệ từng kể cho mình, trong lòng hoảng hốt khiếp sợ.
Trong mơ, Tào Lệ đang ở công ty, cô ấy trực quầy lễ tân như thường lệ, đến đêm thì bàn giao cho người khác rồi rời đi.
Bên ngoài trời rất tối, ngựa xe như nước, ánh đèn neon nhấp nháy khác thường, cô ấy cũng không suy nghĩ quá nhiều, khép vạt áo đứng trên bậc thềm trước công ty.
Đám đông bất chợt ồ ạt kéo tới đẩy cô ấy xuống khỏi bậc thềm, trong nháy mắt, tất cả mọi người xung quanh đều biến mất.
Tào Lệ hốt hoảng, lui về phía sau, đụng phải bậc thềm, cô ấy lại bước lên lần nữa, nhưng sau đó cô ấy phát hiện cảnh tượng đã khác lúc ban đầu.
“Đi mau, đi mau…” Phía sau truyền đến âm thanh mục rữa.
Mùa hè quần áo mỏng manh, một hơi thở chậm rãi phả lên cổ cô ấy, nó giống như hơi lạnh khi mở tủ lạnh ra vậy, khiến cô ấy rùng mình một cách khó hiểu.
Tào Lệ quay đầu lại, phát hiện phía sau không có ai cả, đại sảnh vẫn sáng đèn nhưng không một bóng người, rõ ràng là ánh đèn sáng trưng, thế mà lại mang đến cho cô ấy cảm giác ớn lạnh.
“Sống thấy ——” Một chữ còn lại vẫn đang mắc kẹt trong miệng, Tào Lệ trợn to hai mắt.
Trên cánh cửa kính vừa khép lại bỗng hiện ra gương mặt trắng bệch đáng sợ, đôi mắt đó đang nhìn cô ấy.
Cô ấy vốn nhát gan, đèn còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gia-giai-ma-giac-mo-o-gioi-giai-tri/2460459/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.