Translator: Bưởi
Beta: Thuỷ Tiên
Sự tĩnh lặng bao trùm quán cà phê.
Phạm Dương bỗng quay đầu lại: “Bà chủ, bà đi về trước đi.”
Nói rồi, anh ta gọi điện thoại cho người ngồi trong xe phía bên ngoài, nói người đó đưa bà chủ trở về. Chuyện liên quan đến tình tiết vụ án, tốt nhất là không để cho người ngoài biết.
Bà chủ không muốn cho lắm, bà ta đang nghe mà.
Vốn rất tò mò với chuyện này, bà ta cũng biết rõ, giấc mơ này có ích, để bà ta kể giấc mơ xong xuôi rồi đuổi bà ta đi, đúng là vô đạo đức mà. Bà ta thầm mắng trong lòng. Mà, đối phương lại là cảnh sát, bà ta không dám không tuân theo, đành rời đi thật chậm rãi.
Chờ bà ta biến mất ở cửa rồi lên xe, Phạm Dương mới dám thả lỏng, nhìn thấy cậu chủ nhỏ nhà họ Tô đối diện, cũng có ý muốn để anh rời đi.
Tô Minh Châu liếc nhìn anh ta một cái, không nói năng gì.
Phạm Dương lập tức bác bỏ suy nghĩ này. Lỡ may cậu chủ nhỏ này đột nhiên nổi cơn tức giận, đến khi ấy, không những không giải được giấc mơ mà việc làm này cũng trở nên vô ích.
“Đại sư, cô nói tiếp đi!” Phạm Dương đặt máy ghi âm trên bàn, thấy hai người đều nhìn động tác này của mình thì giải thích: “Công việc yêu cầu, xin lỗi, sẽ không truyền ra bên ngoài.”
Trên thực tế, những đoạn ghi âm này hoàn toàn không thể dùng để làm bằng chứng, chỉ có thể dùng làm tư liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gia-giai-ma-giac-mo-o-gioi-giai-tri/2460293/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.