Translator: Bạch Quả
Beta: Thuỷ Tiên
Cơ Thập Nhất lại bật máy ghi âm lên. Lúc nãy cô nhấn dừng ngay đoạn yên tĩnh vừa kết thúc giấc mơ.
Đoạn ghi âm tiếp tục phát, ngay sau đó, mẹ Trịnh Nham lại nói một câu: “Giấc mơ của tôi không có gì đáng sợ cả. Tôi biết rõ, nhưng sau khi tỉnh lại, toàn thân chỉ thấy bất an, cực kỳ căng thẳng, hoàn toàn không giống như một giấc mơ bình thường.”
“Tôi nhớ là khi tôi chưa ra khỏi nhà, tôi rất lo lắng và sợ hãi, nhưng sau khi vào rừng, tâm trạng của tôi tương đối bình thản, mà trong khoảnh khắc hoa mai nở rộ, tôi cực kỳ vui sướng. Nhưng sau khi bẻ cành hoa mai rồi tỉnh dậy, cả người tôi đều rất hoảng hốt.”
Nội dung giấc mơ tuy không đáng sợ, nhưng người khác lại khó lòng hiểu được cảm giác của mẹ Trịnh Nham.
Sau đó, Liên Diệc nói: “Lúc bà ấy ở đồn cảnh sát kể lại, những người xung quanh bà ấy không có biểu hiện gì nhiều, chỉ có bà ấy là run rẩy một chút.”
Phạm Dương gật đầu: “Đúng vậy, tôi cũng có nhìn thấy. Bà ấy không chỉ nhíu mày một lần, còn có những biểu hiện khác như đứng ngồi không yên, khác xa với tính cách của bà ấy khi chúng tôi điều tra trước đó. Rốt cuộc giấc mơ này có ý nghĩa gì? Có nói Trịnh Nham còn sống không?”
Chẳng lẽ bẻ gãy cành mai là đại hung? Vậy nên khi tỉnh dậy mới thấy hoảng hốt?
Trong đoạn ghi âm, giọng điệu của mẹ Trịnh Nham rất bình tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gia-giai-ma-giac-mo-o-gioi-giai-tri/2460262/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.