"Âu Dương Kim Dung Nam Thần?"
Triệu Dương kinh ngạc nhìn Lê Thanh Tuyền, gật đầu lia lịa: "Đúng, em thấy rồi hả?"
Xe chuyên dụng dành cho quan chức đầu xe dài hơn xe thông thường, bánh xe cũng to, cao hơn xe khác, kính xe hai bên được lắp là kính chống đạn, dùng loại mờ để bảo vệ mắt và có tính riêng tư.
Theo lý thuyết thì Lê Thanh Tuyền không thấy đằng trước mới đúng.
"Đâu, em đoán"
Triệu Dương giơ ngón cái: "...Em đoán chỉ có chuẩn"
Phó Bắc Thần nghe là Âu Dương Kim Dung Nam Thần liền xuống xe, để lại Ức Phong và cậu ngồi đó.
Không gian chật hẹp, chỉ cần giơ tay là đụng đến Ức Phong, anh có thói ở sạch, lúc nãy chạm vào cậu sắc mặt anh có hơi thay đổi. Lê Thanh Tuyền tự động não bổ ra không ít kịch bản giết người ném xác.
Hoàn toàn ngồi không được!
Cậu ôm cặp, đẩy cửa xe ra.
Chạy chứ chờ chi!
Ức Phong cũng không giữ lại, nhìn cậu cười: "Không để Bắc Thần đưa trò đến tiệc tối à? Tầm 6 giờ sẽ có bữa tối do Phó phu nhân làm đấy."
Tiệc mừng thọ của Phó lão vào thứ hai, dù là thương nhân thành đạt thì cũng phải ngày làm 8 tiếng, cho nên giờ dự tiệc chính xác là 8 giờ tối. Đi sớm hơn khách khứa còn chưa tới đâu, nhưng sẽ được ăn cơm tối cùng gia đình họ Phó, quan trọng nhất là do đầu bếp cấp thế giới nấu. Nếu đúng giờ dự tiệc thì chủ bếp không phải Phó phu nhân, bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3735206/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.