Với thân cao kém, Lê Thanh Tuyền dễ dàng bị Nghiêm Tước đè ép, một cánh tay là đủ gom lại cậu. Ngón tay hắn luồng vào trong lớp áo ngủ bằng lụa, sờ soạng bụng nhỏ, véo véo thịt mềm trên eo cậu. Đầu hắn như có như không tựa vào hõm vai cậu trai, cọ cọ sóng mũi cao thẳng vào làn da non mịn mát mẻ. Hai chân thon dài cong lên, như xúc tu bạch tuộc gắt gao quấn lấy con mồi, bắt đầu cơm nước nó bung.
Cậu đã quen với cái chạm vào nhẹ nhàng, hơi ngứa, cùng cảm giác mờ ám khó tả. Mọi khi hắn giở trò với cậu ôm tâm tình đùa giỡn, nhưng hôm nay, không biết có phải do rượu hay không, hành động của hắn làm cậu cũng hồi hộp theo.
Ánh mắt Nghiêm Tước hơi thay đổi, thiếu thanh minh, mơ mơ hồ hồ, giọng nói cũng khàn khàn quyến rũ, "Em mát mát.."
"Dễ chịu lắm."
Muốn cứ như vậy mà nằm ôm cậu cả đời.
Nghiêm Tước không biết rượu mình uống có nồng độ cồn cao hơn mấy chai rượu vang cộng lại, hơn nữa rượu này còn mang công dụng đặc biệt, nóng trong người.
Lê Thanh Tuyền còn tưởng đâu hắn mắng mình, có chút dở khóc dở cười.
Nhưng rất mau cậu cười không nổi, mếu một khuôn mặt, vừa e thẹn vừa xấu hổ, đưa tay che mặt, ánh mắt nhịn không được phiêu dạt từ trên xuống.
Nghiêm Tước rất nóng, cả hơi thở lẫn các bộ phận khác.
Tỷ như...
Không như vest, thường phục hằng ngày, quần áo ngủ chú trọng thoải mái, vải dệt cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3733078/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.