Cảnh tượng trước mắt thật là quen thuộc, Lê Thanh Tuyền dường như đã thấy qua ở đâu rồi.
Cậu hết nhìn trộm anh này rồi đánh mắt qua anh khác, thấp thỏm lo lắng hai người sẽ vung tay đánh nhau.
Nghiêm Tước thấy ai cũng sẽ mặt mang nụ cười câu dẫn khách sáo vài câu, Mặc Nhiên cũng vậy, ôn ôn nhu nhu trò chuyện hai câu. Nhưng khi hai người này chạm mặt nhau, vui vẻ gì cũng chưa hề, mặt lạnh tương tự, thiếu điều tưới lên miếng xăng cho lửa cháy càng lớn.
"Nghiêm gia Nghiêm Tước."
Hắn là người nhận thức Lê Thanh Tuyền đầu tiên, nếu không phải ngại bé con còn chưa thành niên, mấy thằng nhóc này làm gì có tuổi tranh với hắn. Quen bạn trai đương nhiên phải kiếm người lớn tuổi hơn một chút, vừa có kinh tế lại thực tế, như vậy mới lo được cho em. Nói tóm lại, thằng nhóc lông trên lông dưới còn chưa mọc dài như hắn không có cửa tranh.
"Mặc Nhiên."
Anh là người tiếp xúc với Lê Thanh Tuyền thời gian nhiều nhất, được cậu quan tâm các kiểu, không ít thì nhiều cậu chắc cũng có tình cảm với anh. Cậu thường xuyên khen anh đẹp, làm nũng với anh. Không thể nào cậu lại vừa mắt con khổng tước không có mắt thẩm mỹ này được, già đầu mà không đứng đắn, còn không bằng anh đâu.
Giống như đối thủ sắp vào trận, hai người báo tên tuổi ra.
Lê Thanh Tuyền: ".." Xin đừng đánh nhau xin đừng cãi nhau!
Nghiêm Tước không vui thoáng nhìn sang cậu, thấy cốc sữa trong tay cậu sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3730533/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.