Đề nghị của Lê Thanh Tuyền bị hai đương sự lạnh lùng cự tuyệt. Nếu mẹ Nghiêm Trạch mà biết cậu ta qua lại với con gái nhà họ Liễu thì đừng mong sống yên ổn. Cậu ta có thể thay bồ như thay áo, nhưng tiền đề là bồ cậu ta không họ Liễu.
Liễu Thanh Ti thì cảm thấy phiền phức không cần thiết, mất thời gian, cô còn phải đặc huấn ở nhà của Ức Phong nữa.
Cô bé đang xoay người muốn đi, Lê Thanh Tuyền đột ngột gọi lại.
"Ăn xiên que không? Bọn nó bao."
Nếu Liễu Thanh Ti thật là thiên kim thật nhà họ Nghiêm, cậu phải giúp thắng bạn mình làm tốt quan hệ với em gái. Quan trọng nhất là cậu muốn mượn Liễu Thanh Ti dạy dỗ Nghiêm Linh.
Liễu Thanh Ti khá tàn nhẫn, thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề, lạnh lùng quái gỡ. Nếu thiết lập nhân vật của Hạ Mẫn Nhi là toàn năng phẩm chất tốt đẹp thì Liễu Thanh Ti thuộc dạng nữ chính ác liệt, một thân võ thuật đỉnh cao.
Nếu Liễu Thanh Ti đi theo kịch bản thiên kim thật vả mặt anh em trong nhà, vả mặt pháo hôi, cậu cũng sẽ bị vả vì là bạn thân của Nghiêm Trạch.
Lê Thanh Tuyền chỉ thích hít drama chứ không thích bị vả mặt, đối phương còn là một bé gái.
"Không thích món nướng? Chúng ta có thể đổi nhà hàng dưỡng sinh thanh đạm."
Bọn Hứa Xuyên: "..."
Liễu Thanh Ti suy nghĩ một hồi, gật đầu đồng ý.
Lê Thanh Tuyền mở cờ trong bụng, có vị võ lâm cao thủ này hộ giá hộ tống, cậu còn sợ gì đám côn đồ?
Liễu Như Yên kế hoạch lần này xem như hỏng bét.
Liễu Thanh Ti cảm thấy mình bị lợi dụng, nhưng không có chứng cứ.
Chủ nhật.
Trường cấp ba Lê Hồng Phong.
Năm giờ chiều.
Cổng trường lúc này này đông đúc không kém thứ hai đi học.
Siêu xe, xe nhỏ, xe lớn dưới sự hướng dẫn của học sinh hội cờ đỏ từng chiếc từng chiếc chạy vào trong bãi đỗ xe.
Lê Thanh Tuyền sau khi xuống xe không đi cùng bố mẹ mình mà là nhìn ngó xung quanh.
Nghiêm Cửu Tiêu nói hắn sẽ đến, chắc hẳn lấy thân phận phụ huynh của Nghiêm Trạch đi họp lớp.
Cậu đứng ở bãi đỗ xe một hồi, chào hỏi mẹ của Nhiếp Diên, bố của Hứa Xuyên, nhưng mãi mà chưa thấy Nghiêm Cửu Tiêu lái xe đến.
Năm giờ mười lăm sẽ tiến hành họp lớp, phụ huynh cũng đã đến gần hết, hội cờ đỏ cũng sắp giải tán nghỉ ngơi.
Lê Thanh Tuyền đang phân vân không biết có nên gọi điện thoại cho Nghiêm Cửu Tiêu hay không, một chiếc xe thể thao, có chút giống xe đua bảy sắc cầu vòng chạy đến.
Chiếc xe vừa nhìn là biết thuộc loại đắt tiền, kiểu dáng nó sang trọng bao nhiêu thì màu xe làm cho nó phèn phèn, một nét bút nghiêng, một mẩu phân chuột phá hoại nghệ thuật.
Lê Thanh Tuyền kinh ngạc, đối với chiếc xe thích thú chụp vài tấm ảnh.
Cạch!
Cửa xe mở ra, trước tiên là đôi chân dài, kế đó là bộ vest màu nho vừa dáng người, sau cùng là khuôn mặt yêu nghiệt hại nước hại dân của Nghiêm Tước.
"Tuyền cưng?"
Nhìn thấy Lê Thanh Tuyền, hắn cũng ngạc nhiên không kém.
N
Đám Nghiêm Trạch bảo là không đi họp phụ huynh, hắn cũng nghĩ cậu sẽ ở nhà đọc truyện.
Thiếu niên mặc sơ mi trắng cộng thêm hoodie trùng màu, đặc biệt sáng, tóc được cột đuôi ngựa gọn gàng, sự lạnh lùng phai nhạt không ít, có vẻ mềm ấm, sáng lạn hoạt bát.
Kiểu nào cũng hợp với Lê Thanh Tuyền, dù cậu có cắt ngắn hay nuôi tóc dài đi chăng nữa.
Hắn có thể nhìn tới mãn kiếp còn được, không chán.
Nghiêm Tước cảm thấy mình đến đây giúp Nghiêm Cửu Tiêu thật là một quyết định sáng suốt.
Cậu buông di động, khô cằn cùng Nghiêm Tước đáp lời: "...Sao anh tới đây?" Nghiêm Cửu Tiêu đâu?
Nghiêm Tước đóng cửa xe, đút chìa khóa vào túi: "Tôi đi họp phụ huynh...Cưng thất vọng cái gì hả?"
Lê Thanh Tuyền tưởng mình có thể thăm dò chiến thuật dụ xà xuất động của Nghiêm Cửu Tiêu cơ.
Hắn vỗ nhẹ đầu cậu: "Đưa anh đến lớp cưng đi."
Cậu chỉ tay vào các bạn thuộc hội cờ đỏ đang hóng hớt: "Mấy bạn bên đó là người phụ trách...
Nghiêm Tước mỉm cười dụ dỗ: "Nếu cưng đưa anh đi, lát nữa cho cưng ngồi chiếc xe đó về nhà, chịu không?"
Hắn không chỉ biết sở thích của cậu bé, món ăn ưa thích, sách hay đọc hay thậm chí là phong cách ăn mặc. Vì để có thể lôi kéo cậu về phe mình làm công trong giới giải trí, lần đầu tiên hắn bỏ thời gian đi tìm hiểu một người, đối phương còn là con trai.
Nghiêm Tước còn biết Lê Thanh Tuyền thích mình, nhưng hắn không chọc thủng tầng quan hệ này.
Hắn đã từng nghĩ, tuổi tác chỉ là con số sinh học không quan trọng, nhưng bây giờ thì...
Lê Thanh Tuyền rất muốn ngồi trên con xe bảy màu, đắn đo một hồi cũng đồng ý.
Nghiêm Tước vươn tay phải ra.
Cậu ngại ngùng không quá ba giây cũng vươn tay ra nắm lấy tay hắn.
Mười bảy, không còn nhỏ nữa rồi.
Hình ảnh hai người dắt tay nhau đi rất đẹp đôi, có bạn học nhịn không được chụp ảnh lại đăng lên diễn đàn trường.
Mọi người đều nói cặp đôi này trai tài gái sắc thật là cảnh đẹp ý vui, nhưng cô gái cảm thấy không đúng. Đó rõ ràng là con trai, cả hai đều là nam.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]