Nghỉ học là không có khả năng nghỉ, Lê Thanh Tuyền không thể nào bỏ qua kì thi sắp tới, càng không thể để Sở Mộc đối diện với ổ sói.
Ôm tâm lý may mắn nhưng dường như không may mắn, cậu đã bị hiệu trưởng chú ý.
Cũng phải thôi, bọn họ tổ chức thành một tổ gây án lâu như vậy mà không bị bắt bài, đủ để thấy trình độ cẩn thận thế nào.
Dù muốn hay không, sau khi khỏi bệnh Lê Thanh Tuyền vẫn phải đến trường.
Hôm qua Ức Phong đến nhà, cậu còn nghĩ rằng vị này đến là vì Liễu Thanh Ti, ai ngờ là vì chuyển lời.
Ức Phong có cùng một đám với hiệu trưởng hay không, điều cậu sợ là cái này.
Nếu Ức Phong cũng có một tay trong vụ này thì khó xử thật.
Ai có thể đánh lại sát thủ chuyên nghiệp IQ cao giá trị võ lực và nhân tính tỉ lệ nghịch với nhau?
Lê Thanh Tuyền sầu muốn trọc.
Trạm chờ xe buýt.
Bởi vì Lê Thanh Tuyền không nói hôm nay có đến trường hay không, nên tụi Hứa Xuyên không đến đón. Cậu cũng muốn nghỉ thêm một ngày nữa, nhưng bị mẫu thân đá ra khỏi nhà, không cho lười biếng. (
Từ nhà đến trường đi xe cũng mất hai mươi phút, Lê Thanh Tuyền lại dậy muộn, cậu nhanh chóng dẹp phương án đạp xe đạp đi học. Cậu cũng không phải bé Lan đạp xe 20 km/h, sẽ chết người.
Lâu lâu sống chậm trễ một chút cũng tốt, sức khỏe là trên hết.
Xe buýt tới, Lê Thanh Tuyền mặt vô biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3701379/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.