Lê Thanh Tuyền bị giáo viên tiếng Anh kinh tởm nổi không muốn lập xã đoàn nữa. Cậu thà tùy tiện tham gia một trong số xã đoàn của đám bạn, dành ra hai tiếng mỗi tuần làm hoạt động còn hơn để một người như vậy làm cố vấn.
Lại qua vài ngày.
Lớp trưởng không mượn cũng đến, cậu ta mệt mỏi thuyết phục: "Lập xã đoàn không dễ dàng, hay là cậu thử tham gia Hội Kịch đi?" Ở đó có thể đọc truyện được, tuy hơn ồn ào chút đỉnh.
Lê Thanh Tuyền trầm tư, ánh mắt lóe sáng nhìn cậu ta: "Xã đoàn còn thiếu một thành viên nữa, không biết cậu...?"
Lớp trưởng lắc đầu lia lịa: "Tôi bận lắm, với lại không có tiền đóng đoàn phí đâu!"
"Mặc Ngạo Thiên, cậu mà không có tiền thì ai có tiền đây?"
Vẻ mặt Lê Thanh Tuyền lướt qua kinh ngạc.
Wtf?
Long Ngạo Thiên??
Lại là một cái hảo name!
Lê Thanh Tuyền ngẩng qua nhìn bạn cùng bàn vừa mở miệng bật lại lý do thoái thác của lớp trưởng.
Lớp trưởng xụ mặt: "Mặc Nhiên, tao không mượn mày lên tiếng!"
Tròi tròi, nhìn không ra nhe!
Lớp trưởng ngày thường ôn hòa như động vật ăn cỏ mà cũng dữ dằn hen.
Có thâm cừu đại hận gì với Mặc Nhiên à?
Mặc Nhiên cười cười, ngoan ngoãn câm miệng.
Trong đầu Lê Thanh Tuyền nhảy số rất nhiều kịch bản anh em tương tàn tranh quyền đoạt lợi, thiếu gia giả thiếu gia thật ác chiến,...Không chú ý tới Mặc Ngạo Thiên đã bỏ đi rồi.
"Cậu còn đang thiếu thành viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3688116/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.