Ban đầu, tôi nghĩ vốn dĩ nghĩ bản thân tôi chưa từng đối xử rất tốt với một ai khiến họ âm thầm quan tâm đến mức như thế, thì việc này cũng chả có gì đáng nói nếu họ không đi quá giới hạn của sự riêng tư. Nếu có một người luôn giấu mình âm thầm theo dõi tôi từ lâu, tất cả những gì diễn ra trong cuộc sống của tôi đều sẽ bị người ta nhìn thấy, như vậy, việc này đã càng ngày đi xa rồi.
Tôi cảm thấy bản thân cần cảnh giác hơn. Trước mắt vẫn chỉ là những hành động nhỏ nhặt không đáng kể, tôi vẫn đủ khả năng để bảo vệ bản thân mình, nhưng vẫn âm thầm điều tra xem người bí ẩn đó là ai.
Cho đến một hôm tôi đi điểm danh trên lớp, đứng trước gần như một trăm ánh mắt đổ dồn về mình, việc đó trở nên rất quen thuộc với tôi. Những đứa học viên trẻ con này chỉ là yêu thích chọc ghẹo và đùa cợt, nhưng tôi bỗng có cảm giác đâu đó một tia nhìn rất chăm chú và nghiêm túc khiến tôi bất giác muốn tìm kiếm. Nhưng khi quay sang thì tất cả đều trở lại bình thường. Mới đầu tôi chỉ nghĩ do tôi nhạy cảm. Nhưng những lần sau đó tôi phát hiện ra, nhân vật ấy thật sự đang nhìn tôi, ánh mắt hoàn toàn khác lạ những người khác. Năm đó tôi đã hai mươi bốn tuổi, mọi thứ tôi đều đã nhận định được đúng sai. Tôi biết ai đang làm gì và như thế nào, ai yêu thích, ai chán ghét, tôi đều cảm nhận được. Vì vậy, trong tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-doi-cua-gia-gia/2625388/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.