Chương trước
Chương sau
Nguyễn Ái Ngọc nói xong thì nhanh chóng đưa tay ra nắm lấy tay của Lưu Phước kéo đi, Bách Lý Tuyên nhìn theo bóng lưng Nguyễn Ái Ngọc rời đi rồi gạt tay của Ly Su ra khỏi tay mình, Ly Su cũng hơi rén vì hành động tự nhiên mạnh mẽ quyết đoán của Nguyễn Ái Ngọc.

Vì lúc trước người con gái cô biết là một Nguyễn Ái Ngọc hay mè nheo và không giám lớn tiếng với chồng mình khi thấy anh đi chung với người con gái khác chắc chắn cô sẽ nổi cáu lên mà làm loạn, khi nghe Bách Lý Tuyên nói Nguyễn Ái Ngọc đã thấy đổi thì Ly Su còn bán tính bán nghi còn bây giờ chắc là thật rồi.

Ly Su bắt đầu quay qua mè nheo với bé cưng của cô. “Thin Na tớ sợ quá cô gái đó dữ thật đó tớ sợ đây này, không biết an ủi người ta gì hết.”

“An ủi sợ hãi sao còn không phải là vì cậu khoác tay làm cho Nguyễn Ái Ngọc tức trước sao khoác tay Bách Lý Tuyên cứng lắm mà tớ không nói cậu là hên.”

Thin Na la Ly Su xong thì cô cũng chỉ biết cười cho qua chuyện giống như câu nói gặp chuyện gì thì chỉ cần nở một nụ cười thật tươi là được nhưng nụ cười của Ly Su có phần gượng ép vì sợ vợ rồi quay qua nói chuyện với Bách Lý Tuyên.

“Nè Bách Lý Tuyên lúc này cậu nói Nguyễn Ái Ngọc thấy đổi rồi tớ còn tưởng cậu nói giỡn cơ đấy tưởng cậu làm quá vấn đề ai ngờ... là thật đó hả, đúng là cô gái đó thay đổi rất nhiều cậu nên cẩn thận đi ha tớ có cảm giác vào lúc nào đó vợ cậu sẽ tẩn cho cậu một trận vì tội đi chơi thân mật với người khác giới.”

“À còn nữa nha cho tớ xin nghỉ việc ha chứ làm nhân tình giả của cậu, làm cho tớ sợ thật đó lúc nãy quéo hết rồi ui thôi tớ đi mua vé phim hình như tí gặp mặt nữa đó lúc nãy tớ thấy vé phim của hai người họ giống của mình.”

Ly Su nói xong thì quay rời đi mua vé phim Thin Na liếc nhìn Bách Lý Tuyên một cái rồi cũng rời đi, nãy giờ ánh mắt của Bách Lý Tuyên vẫn không thay đổi là nhìn theo hướng của Nguyễn Ái Ngọc đi mặc dù cô đã khuất dạng từ lâu.

Bách Lý Tuyên, Ly Su và Thin Na đi vào đúng rạp mà Nguyễn Ái Ngọc và Lưu Phước đã ổn định chỗ ngồi, Bách Lý Tuyên vui mừng vì Nguyễn Ái Ngọc vẫn ở trong tâm quan sát của mình.

Vừa nhìn anh vừa đi chuyển cũng không biết là ý trời hay sao băng ghế của nhóm Bách Lý Tuyên lại ngày phía sau lưng Nguyễn Ái Ngọc.

Nguyễn Ái Ngọc thấy có người đi chuyển vào ngồi thì cũng hóng hớt quay xuống coi ai dè gặp ngay người mình không ưa nên cô khó chịu ra mặt rồi quay lên xem phim tiếp vì đã bắt đầu.

Không biết Bách Lý Tuyên đi xem phim hay là xem Nguyễn Ái Ngọc vì trong suốt buổi xem anh cứ nhìn cô từ phía sau chằm chằm Nguyễn Ái Ngọc cũng cảm nhận được và cũng rất khó chịu nhưng cũng chẳng biết nên làm sao không lẽ bây giờ đang trong rạp phim nơi công cộng mà chửi anh chứ.



Còn Ly Su với Thin Na vừa xem phim vừa tình tứ với nhau không để ý đến Bách Lý Tuyên nếu mà để ý thấy anh nhìn chằm chằm Nguyễn Ái Ngọc như thế thì với cái tính hay trêu của Ly Su chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội quý báu này đâu.

[...]

“Phim lúc nãy hay thật, diễn viên diễn đúng xuất sắc tớ lại muốn xem tiếp nữa rồi bộ phim lấy là bao nhiêu nước mắt của tớ cảm động lắm.”

Nguyễn Ái Ngọc đáp. “Ừm cậu nói đúng tớ cũng muốn xem lại nếu mai có thời gian tớ với cậu đi xem tiếp ha giờ này cũng trễ rồi để về tớ coi bộ nào hay đây, chứ nói như cậu vừa mới xem xong mà xem lại nhớ hết tình tiếc trong phim rồi còn gì là hay nữa lâu lâu xem lại đi.”

Nguyễn Ái Ngọc và Lưu Phước đang bàn về tình tiếc trong phim và bàn luận xem ngày mai nên xem phim nào tiếp đang hăng hái bàn chuyện thì từ phía sau của hai người giọng của Bách Lý Tuyên chuyền đến.

“Nguyễn Ái Ngọc giờ này trễ rồi để anh đưa em về nha ha.”

Nguyễn Ái Ngọc và Lưu Phước dừng bước khi nghe tiếng của Bách Lý Tuyên hai người cùng đồng lượt quay ra phía sau Nguyễn Ái Ngọc đáp lời.

“Không cần phiền chú đâu tôi với Lưu Phước tự bắt xe tắc xi về cũng nhau được rồi đưa bạn...à không tình nhân chứ của chú về trước đi không cần để tâm đến tôi.”

“Anh không đưa cô ta về em đừng bướng nữa khi anh còn nói chuyện đàng hoàng thì em theo anh về đi đừng để anh dùng biển pháp mạnh còn nữa Lưu Phước cậu ta tự bắt xe về được dù sau cậu ta cũng là con trai với lại bây giờ tối rồi để cậu ta về sớm thì hơn.”

“Dù gì anh với em cũng ở chung nhà cũng là vợ chồng với nhau bộ về chung với nhau là một điều dễ dàng nhất cũng không thể được hay sao tốt nhất thì em nên ngoan ngoãn nghe theo lời anh đi.”

Bách Lý Tuyên vừa dứt câu tuy Lưu Phước cũng không hòa thuận hay đồng ý những gì trước kia Bách Lý Tuyên làm nhưng tình hình bây giờ thì cậu đồng ý hai tay hai chân đứng về phía của Bách Lý Tuyên cậu lên tiếng khuyên nhủ Nguyễn Ái Ngọc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.