Cả buổi tối hôm nay Trần Thước đều rất bực mình, ngay cả lúc về đến nhà, Hot dog nhào người lên chào đón anh, anh cũng không cảm thấy vui vẻ hơn.
Hot dog là một con chó lông vàng lớn, là chó cưng của Trần Thước.
Anh hậm hậm hực hực ngồi trên sofa, thối mặt hỏi Hot dog
“Mày nói xem tao còn phải nói ngắn gọn dễ nghe như thế nào nữa? Chỉ nói vài câu cô ấy cũng chịu không nổi, tao thật sự còn muốn nói cho cô ấy biết tao còn nghe được trong wc của hội trường hắn ta cá cược với đồng nghiệp trong vòng một tháng sẽ theo đuổi được một y tá nào đó trong đợt hội thảo này, cuối cùng cả đám nhất trí chọn người thoạt nhìn trông rất khá là cô ấy,nếu tao nói vậy không phải trái tim pha lê yếu đuối mỏng manh của cô ta sẽ vỡ sao?”
Hot dog gục lỗ tai nghiêng đầu hai mắt nhìn anh, vô tội hừ hừ hai tiếng.
Bởi vì tâm trạng Trần Thước không tốt, anh cũng không giống như ngày thường trên đường dắt nó đi dạo mua cho nó hai chiếc bánh hotdog, Hot dog dường như là không vui, gấp đến độ đôi mắt nhỏ nhìn loạn xung quanh, còn không ngừng dùng mũi đẩy đẩy Trần Thước.
Trần Thước nói: “Đừng đẩy tao, có đẩy tao cũng không mua bánh cho mày đâu.”
Hot dog trong nháy mắt liền đứng im, lặng lẽ mà đứng đối diện anh trong chốc lát, sau đó nó liền quay đầu bỏ chạy .
“Này, này, mày chạy cái gì mà chạy?” Trần Thước quát lên, “Mày đừng dùng bài này với tao! Mày đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-em-quyet-dinh/67009/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.