Nhã Thi lặng lẽ rời đi, cô đã nghĩ ra được cách cứu con trai. 
Hoài An gọi vọng theo "không phải cô bảo là có cách cứu con trai sao ?" 
- Đúng vậy ! 
"Sao lại bỏ đi ? Khoác lác đúng không ?" 
- Hai ngày sau tôi sẽ trở lại và giúp con trai hoá giải lời nguyền. 
"Hy vọng cô đừng lừa tôi ! Nếu không thì cô sẽ phải trả giá đắt lắm !" 
Nhã Thi không nói gì, cô liền biến mất. 
Hoài An đưa mắt nhìn quanh nhưng không còn thấy Nhã Thi đâu nữa "mình và cô ấy mãi mãi vẫn là hai lối đi riêng !" 
Hoài An suy tư nhớ về phút đầu tiên gặp gỡ "Nhã Thi khi ấy đẹp như sương mai, chuyến đò định mệnh ấy đã đưa cô đến với anh và rồi nó như một định mệnh trong đời, đã khiến cho đời anh xảy ra vô số chuyện đau buồn". 
…………… 
Hoá giải lời nguyền ! 
Nhã Thi đi đến cạnh giường con trai vào lúc nửa đêm. 
- Hoài Thi, dậy đi con. 
Trong cơn ngủ say, Hoài Thi mơ hồ nghe được có người gọi tên mình, cầu liền bật dậy "là ai ?" 
- Là mẹ ! 
'Mẹ...mẹ đâu rồi ?' 
Nhã Thi từ từ hiện thân trước mặt Hoài Thi. 
Cậu liền bật khóc, cậu rất nhớ mẹ. Đã lâu rồi cậu không được ôm lấy mẹ. 
'Mẹ...' 
Nhìn mẹ mình mặt mày xanh xao tiều tụy, Hoài Thi đau lòng "Sao mẹ lại xanh xao quá vậy mẹ ?" 
- Mẹ không sao ! 
Hoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3322041/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.