"Gia đinh đâu, bắt bà ta lại !"
Bà cụ lạnh giọng lên tiếng "điền chủ không hối hận chứ ?"
"Tại sao ta phải hối hận ?"
//Tại vì điền chủ sẽ phải trả giá cho những việc ngu xuẩn mà mình đã làm.
Hoài An siết chặt tay và lạnh giọng ra lệnh cho đám gia đinh "nhanh bắt bà điên này lại, ném bà ta vào chuồn sói".
//Tuân lệnh...
Đám gia tóm lấy và giữ chặt bà cụ.
Hoài An giật lấy đứa bé trên tay bà và bế đến phòng Hoài Thi.
Bà cụ nhìn theo và cười lạnh "ngươi trúng kế rồi Hoài An !"
…………
"Ngài doctor, ngài xem đôi mắt này có thể thay thế được không ?"
Vị bác sĩ đang theo dõi tình hình của Hoài Thi khẽ gật đầu "nhưng...nó còn bé quá, lấy đi đôi mắt của nó, tôi thật sự không đành lòng".
Hoài An thở dài "ngài doctor, xin hãy cứu chữa cho con trai của tôi !"
*Ngài điền chủ, ngài bảo tôi làm sao có thể ra tay với đứa bé vài tuần tuổi đây ?
Hoài An lạnh mặt "hy vọng ngài doctor suy nghĩ thông suốt !"
Vị bác sĩ cảm nhận được sát khí toát ra từ trên người Hoài An, tóm lại thì ông rất rõ "bản thân mình chỉ là kẻ tứ cố vô thân, làm sao đấu được với người có tiền".
Do dự một lúc, bác sĩ bắt tay vào việc chữa trị đôi mắt cho Hoài Thi. Bác sĩ thở dài "nỗi ray rứt này có lẽ sẽ đeo bám mình đến cuối đời".
Qua vài giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3305310/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.