Nhiều ngày liền, Hoài An luôn đi trên chuyến đò ấy với hy vọng sẽ được gặp lại cô gái mang tên Nhã Thi. Nhưng hy vọng thật nhiều để rồi nỗi thất vọng càng lớn hơn.
Anh Khôi như đoán được tâm tư của Hoài An, thấy Hoài An quá nặng lòng với Nhã Thi nên cũng nhiều lần an ủi, nhưng lại không thay đổi được gì cả.
Trời cao như thấu được nỗi lòng của Hoài An, nên một lần nữa khiến xui cho anh được gặp lại Nhã Thi.
Lần gặp gỡ này cũng như lần gặp gỡ trước, Nhã Thi cũng đón chuyến đò đến chợ xã.
Hoài An cười tươi khi thấy vóc dáng yêu kiều của Nhã Thi đi vào khoang.
"Chào em!"
Nhã Thi lạnh lùng liếc nhìn Hoài An nhưng không đáp lời.
Hoài An nhíu mày, anh không hiểu vì sao cô lại trở nên lạnh lùng với anh như chưa hề quen biết, trong khi anh luôn ngày đêm mong nhớ đến cô từ sau lần chia tay trước!
Nhã Thi không ngồi xuống bên cạnh Hoài An mà cô ngồi băng ghế đối diện với anh.
Hoài An đứng lên và bước qua, khẽ thương lượng với một vị khách "Chào anh bạn, anh có thể đổi chỗ ngồi với tôi không?"
'À được!'
"Cảm ơn"
Nhã Thi vẫn vô cảm thờ ơ.
"Nhã Thi!"
- Hửm? Anh biết tên của em sao?
Hoài An càng tuyệt vọng hơn "hoá ra là cô ấy hoàn toàn quên đi mình. Haiz..."cuối cùng thì chỉ có riêng mình ôm nặng mối tương tư!"
"Em đã quên anh thật rồi sao Nhã Thi?"
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3057877/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.