'Dạ thưa bà cho gọi con!'
Mẹ Hoài An nhìn tên gia đinh và lạnh giọng lên tiếng "ta bảo các ngươi để ý đến những việc gần đây của cậu ba, các ngươi đã phát hiện ra được những gì rồi?"
'Dạ thưa bà, cậu ba gần đây thường xuyên lui tới căn nhà nhỏ dưới đập ngang'.
Vậy à? Là nhà của ai?
'Dạ thưa bà, con cũng không rõ lắm! Con chưa từng gặp mặt chủ nhà đó bao giờ. Cậu ba vừa đến thì cửa nhà đã ngay lập tức được đóng chặt, và lần nào cũng thế!'
Vậy à?
'Dạ, cậu ba thường ngủ lại đến sáng sớm ngày hôm sau mới ra về'.
Các ngươi hãy tra xem chủ nhân của căn nhà đó là kẻ nào.
'Dạ thưa bà!'
Gia đinh vừa rời đi, sắc mặt của mẹ Hoài An liền trở nên âm u lạnh lẽo, lòng thầm nghĩ "là kẻ nào dám quyến rũ, dụ dỗ con trai của bà, bà mà biết được thì sẽ giết chết không tha, con dâu của bà chỉ có thể là Thùy Dung".
Người đâu? Gọi cậu ba đến đây cho ta!
…………
"Mẹ gọi con"
Con ngồi đi!
Hoài An quan sát sắc mặt của mẹ mình, anh đoán sắp có chuyện lớn xảy ra, nên anh không lên tiếng nói gì cả...chỉ lẳng lặng ngồi xuống đối diện với mẹ mình.
Hoài An à!
"Mẹ cứ dạy bảo, con đang lắng nghe!"
Ngày mai con đến chùa cùng mẹ, nhờ trụ trì xả tang giúp con.
"Tại sao vậy mẹ? Con muốn để tang cha 3 năm".
Mẹ Hoài An rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3057857/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.