"Lỗi lầm mà cô đã gây ra, đó là cô nhẫn tâm ra tay giết chết cả cha lẫn mẹ tôi có đúng không?"
Tim Nhã Thi rơi tận đáy vực "tôi...tôi..."
Hoài Thi khẽ nhíu mày "cha, sao cha có thể đổ oan cho mẹ...mẹ là người phụ nữ hiền lành, mẹ sẽ không bao giờ làm những việc tội ác như thế được".
Lệ quỷ tuôn trào, Nhã Thi cúi đầu khóc nức nở "xin lỗi...tôi không có cố ý!"
Không những Hoài An mà cả Hoài Thi cũng ngỡ ngàng.
"Tôi đoán không sai mà! Chính cô đã hại chết cha mẹ tôi!"
Nhã Thi ngã bệt xuống đất "Xin lỗi!"
"Tại sao? Tại sao cô lại ra tay sát hại cha mẹ của tôi?"
Vì họ ép tôi phải ra tay!
"Ép cô"
Hoài Thi kéo vạt áo Hoài An "cha..."
Thấy con trai cưng của mình có vẻ như rất lo lắng, nét mặt Hoài An hoà hoãn hơn để trấn an con trai "không sao, mình về nhà thôi con".
Hoài An liếc nhìn Nhã Thi "cô chưa có chỗ trú ẩn thì có thể theo tôi và con về nhà!"
Không...không cần đâu!
"Tuỳ cô vậy"
Hoài An nắm tay Hoài Thi rời đi...
Nhã Thi nhìn theo, đôi mắt đượm buồn.
Cảm nhận được khí tức trên người cha mình, Hoài Thi biết cha mình đang rất hận mẹ...tuy không lên tiếng nhưng trong lòng lại vô cùng hận mẹ. Điều mà cậu có thể làm cho mẹ hiện giờ là phải xoa dịu nỗi đau trong lòng cha và khuyên cha nên buông bỏ hận thù với mẹ, biết rằng rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3057823/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.