Trên đường đưa quan tài!
Quạ...
Tiếng quạ kêu...nghe thê lương đến lạ kỳ.
Hoài An nhìn lên trời nhưng bầu trời hôm nay lại u ám và mang chút gì đó rất thê lương.
Quạ...
Hoài Thi lạnh lùng nhìn chú quạ vừa bay qua, cậu vừa nhìn thì chú quạ đã rớt xuống.
Chánh Tổng nhíu mày "Sao con quạ này lại sảy cánh vậy chứ?"
Hoài An cũng thấy lạ!
Nhưng con vật xui xẻo kia thì không ai dám chạm tay vào.
Hoài Thi bước đến và nắm chân nó lên, cậu thoáng ngạc nhiên khi thấy đôi mắt đỏ ngầu của con vật.
Quạ...
Hoài An khẽ lắc đầu "Sao con lại chạm vào thứ xui xẻo đó?"
Chánh Tổng cũng lạnh mặt "chạm vào thứ dơ bẩn đó làm gì chứ!"
Hoài Thi lạnh lùng nhìn chú quạ "mày kêu lớn tiếng như thế làm gì chứ?"
Chú quạ ấy nhìn Hoài Thi bằng ánh mắt đỏ ngầu như hai đốm lửa...
Hoài Thi cảm nhận được sự thù hằn từ đôi mắt ấy, cậu quyết định mang con vật đen đúa xấu xí này về nhà.
"Con trai à! Sao con lại mang theo nó bên mình vậy chứ?"
'Dạ, thưa cha! Con cảm thấy yêu thích con vật này'
Chánh Tổng đang đi phía trước, nghe Hoài Thi bảo thế...ông há hốc mồm "đúng là trẻ con, luôn làm những việc ngốc nghếch!"
*Cháu ngoại à, hôm nay chúng ta tổ chức tang lễ cho mẹ của cháu, cháu nên tôn trọng mẹ cháu một chút.
Hoài Thi trầm tư một lúc rồi đi đến bên gốc cây to ven
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3057798/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.