Tiền sảnh Ninh Vương phủ đêm nay náo nhiệt hơn thường ngày, đèn lồng đỏ rực rỡ soi xuống những khuôn mặt che giấu đầy tâm tư mưu tính. Sinh thần thứ 25 của Ninh Vương điện hạ nhưng không có múa hát ca vũ, chỉ có tiếng rót rượu I đều đều và những câu chuyện nhỏ to thì thầm của mấy đại thần muốn làm thân, vài huynh đệ ruột thịt nhưng thua cả người dưng, và thân tín của Thẩm Trọng Cẩn.
Ngồi trên vị trí cao nhất, Thẩm Trọng Cẩn lạnh lùng quan sát quang cảnh xung quanh mình. Người ngồi ở bàn đầu, bên tay phải của hắn, địa vị vô cùng tôn quý, gã nhìn Thẩm Trọng Cẩn bằng ánh mắt khinh thường, tỏ ý hỏi han nhưng hàm ý mười phần đều là chế giễu nói:
"Thất đệ dù sao cũng là người giàu có nhất thành Kinh Châu... Tiệc sinh thần của mình sao lại tổ chức qua loa như thế này?"
"Khiến người làm hoàng huynh như ta nhìn thấy đã chạnh lòng!"
Thẩm Trọng Cẩn nhìn gã, thái độ điềm tĩnh đến lạ, "Đa tạ tấm lòng xót thương ấu đệ của hoàng huynh.
"Nhưng huynh nói quá rồi!" Thẩm Trọng Cẩn cười cười, nhíu mày nói, "Thần đệ làm sao dám nhận mình là người giàu nhất Kinh Châu..."
Tư Vũ Trọng Lân nghe thấy lời này, khoé miệng nhếch lên, gã thầm hài lòng, cảm thấy thất đệ này vẫn còn biết khiêm nhường. Nhưng câu nói tiếp theo của Thẩm Trọng Cẩn đã làm cho nụ cười trên mỗi gã cứng đờ.
"Giàu nhất Đại Chu thì đệ còn miễn cưỡng chấp nhận" Thẩm Trọng Cẩn cười nhạt, đắc ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3731030/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.