"Tiều thư... Hay để muội làm cho..." A Man nhìn tiểu quận chúa của mình cứ siết con dao lớn, nhìn chằm chằm con cá đang giãy giụa trong chậu nước mà sốt hết cả ruột, vừa sợ nàng ấy bị thương, vừa sợ nhà bếp không cẩn thận lại thành một bãi chiến trường, tệ hơn không chừng, bốc cháy luôn cũng có thể!
"Không cần đâu." Dư Noãn Tâm lắc đầu cương quyết. Ánh mắt nàng thoáng hiện lên tia buồn tủi. Đã mấy ngày rồi, kể từ khi đến Đại Chu, Thẩm Trọng Cẩn như bốc hơi mất, để nàng một mình loanh quanh trong Thẩm phủ, không phải suốt ngày ở trong phòng trông chờ hắn, thì chính là đi dạo, trò chuyện với A Man.
Hôm nay, khó khăn lắm mới có một ngày, nàng nghe được từ đám hạ nhân, Thẩm Trọng Cẩn đã trở về, hiện đang ở thư phòng bàn việc với nghĩa phụ. Trong lòng Dư Noãn Tâm tràn đầy quyết tâm muốn trở thành một thê tử đảm đang. Nên không cho ai nhúng tay vào, chưa từng làm không có nghĩa là không làm được. Chỉ là một con cá thôi mà, cầm lên rồi cắt cổ nó, có cái gì ghê gớm đâu!
Thấy A Man vẫn nhìn mình bằng ánh mắt nghi ngờ, Dư Noãn Tâm không vui, liền muốn trêu chọc nàng ấy một chút.
Nhớ lại ngày đầu tiên đến Thẩm phủ, A Man đi lấy điểm tâm cho nàng, nhưng lại trở về vào nữa đêm, y phục thì bị nhào nát, trên cổ còn hẳn lên vài vết đỏ chói mắt. Là người có kinh nghiệm, Dư Noãn Tâm vừa nhìn đã biết chuyện gì vừa xảy ra với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721735/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.