Chương trước
Chương sau
"Tiều thư... Hay để muội làm cho..." A Man nhìn tiểu quận chúa của mình cứ siết con dao lớn, nhìn chằm chằm con cá đang giãy giụa trong chậu nước mà sốt hết cả ruột, vừa sợ nàng ấy bị thương, vừa sợ nhà bếp không cẩn thận lại thành một bãi chiến trường, tệ hơn không chừng, bốc cháy luôn cũng có thể!

"Không cần đâu." Dư Noãn Tâm lắc đầu cương quyết. Ánh mắt nàng thoáng hiện lên tia buồn tủi. Đã mấy ngày rồi, kể từ khi đến Đại Chu, Thẩm Trọng Cẩn như bốc hơi mất, để nàng một mình loanh quanh trong Thẩm phủ, không phải suốt ngày ở trong phòng trông chờ hắn, thì chính là đi dạo, trò chuyện với A Man.

Hôm nay, khó khăn lắm mới có một ngày, nàng nghe được từ đám hạ nhân, Thẩm Trọng Cẩn đã trở về, hiện đang ở thư phòng bàn việc với nghĩa phụ. Trong lòng Dư Noãn Tâm tràn đầy quyết tâm muốn trở thành một thê tử đảm đang. Nên không cho ai nhúng tay vào, chưa từng làm không có nghĩa là không làm được. Chỉ là một con cá thôi mà, cầm lên rồi cắt cổ nó, có cái gì ghê gớm đâu!

Thấy A Man vẫn nhìn mình bằng ánh mắt nghi ngờ, Dư Noãn Tâm không vui, liền muốn trêu chọc nàng ấy một chút.

Nhớ lại ngày đầu tiên đến Thẩm phủ, A Man đi lấy điểm tâm cho nàng, nhưng lại trở về vào nữa đêm, y phục thì bị nhào nát, trên cổ còn hẳn lên vài vết đỏ chói mắt. Là người có kinh nghiệm, Dư Noãn Tâm vừa nhìn đã biết chuyện gì vừa xảy ra với A Man. Nàng hoảng hồn, còn tưởng A Man vừa đến Thẩm Phủ đã bị người ta ức hiếp, làm nhục. Nhưng khi gặng hỏi, chỉ thấy hai má thiếu nữ ửng hồng lên, ánh mắt né tránh câu hỏi của nàng, trên môi lại có ý cười ngượng ngùng.

Dư Noãn Tâm lập tức giật mình hiểu ra, làm gì có cưỡng ép, làm nhục nào ở đây, rõ ràng là tự nguyện mà. Nàng suy nghĩ một hồi, ai có thể khiến cho cô nương có tính cách khắc nghiệt như A Man chịu chủ động hiến thân chứ?

Suy đi nghĩ lại nam nhân tiếp xúc với A Man nhiều nhất, ngoài phu quân nàng thì chỉ có một người...

Dư Noãn Tâm cười cười, ẩn ý nói, "Ngươi làm phần cho người ngươi muốn cho đi."

Nghe thấy lời này, bàn tay đang nhào bột của A Man bỗng khựng lại, nàng không dám nhìn Dư Noãn Tâm nữa, cúi đầu, hai má đỏ bừng lên.

Nhớ lại ngày hôm đó, khi vừa mới đến Thẩm phủ, nàng còn chưa rành đường, đi lấy điểm cho Quận chúa, lại đi lạc đến tiểu viện khác. Cửa phòng không đóng, nàng vô tình nhìn thấy bên trong.

Hai mắt A Man mở to, không ngờ lại là Chu Kỳ, hắn còn đang cởi áo, để lộ phần bụng dưới bị bẩm một mảng lớn.

Xoảng.

"Ai?" A Man giật mình, làm rơi tráp thức ăn trên tay xuống đất, Chu Kỳ quay đầu lại, ánh mắt đề phòng, tức giận, cao giọng hỏi.

"Ta... Là ta..." A Man hoảng hồn, vội vàng lên tiếng, ánh mắt đó thật doạ người mà!



Nhìn thấy A Man, Chu Kỳ cũng thu hồi ánh mắt sắc bén của mình, hắn cau mày, lạnh giọng hỏi:

"Cô tới đây làm gì?"

"Ta lạc đường."

Chu Kỳ vươn tay chỉ thẳng vào mặt A Man, nhàn nhạt nói: "Ra khỏi đây, đi thẳng, rẻ trái... Cút về viện của cô đi."

A Man vẫn đứng yên bất động ở cửa, ngước mắt nhìn Chu Kỳ, ánh mắt hai người giao nhau, không gian yên tĩnh đến nổi, một con muỗi bay qua cũng có thể nghe thấy tiếng vo ve của nó.

Đột nhiên A Man như bị ma xui quỷ khiến, nâng chân bước qua thanh chắn cửa, đi vào trong phòng, nhìn chằm chăm phần bụng của Chu Kỳ, ngờ vực hỏi:

"Ngươi bị thương rồi?" Thân thủ Chu Kỳ lợi hại như vậy, người có thể đả thương hắn là ai đây? Lúc nãy khi nàng và Quận chúa về hậu viện chẳng phải còn rất bình thường sao? Là lão gia của Thẩm phủ hay là chủ tử hắn nhất mực tôn kính, Thẩm Trọng Cẩn.

Đáy mắt Chu Kỳ khựng lại, nhìn nữ nhân không biết sống chết này dám xông vào phòng mình. Khuôn mặt hăn đen kịt, thanh âm lạnh lẽo đến cực độ, "'Cút..."

Nhưng A Man vẫn không mảy may để ý, nàng vẫn nhìn chằm chằm vào phần bụng Chu Kỳ, là một dấu giày rõ ràng nha! Chắc là bị một cước đá mạnh, nên mới để lại dấu vết hằn sâu như vậy...

Chu Kỳ thật sự đã bị chọc cho nộ khí công tâm, hắn lớn tiếng quát:

"Nhìn cái gì vậy hả?"

A Man lúc này mới giật mình ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt đằng đằng sát khí của Chu Kỳ. Nàng nuốt khan một ngụm nước bọt, không thể trả lời là mình đang tò mò ai đã ra tay với hắn. A Man đành buộc miệng nói:

"Cơ bụng nam nhân."

"..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.