Chu Kỳ hiểu tất cả, ngày hôm đó hắn cũng có mặt ở Đại điện, nhìn thấy Thẩm Trọng Cẩn bước ra với vẻ mặt thất vọng, tâm trạng hắn dường như cũng rơi xuống vực thắm. Nhưng, lại vì vài ba câu nói của Dư Noãn Tâm họ lại thuận lợi mượn được đại binh của Tây Tề. Không những vậy còn có được tấm kim bài quyền lực trong tay.
Chu Kỳ có cảm kích nàng không? Hắn có... Hắn còn kinh ngạc đến mất hồn vì Dư Noãn Tâm dám đánh cược cả tính mạng vì Thẩm Trọng Cẩn. Nhưng sự cảm kích đó chưa đủ để làm lung lay ý chí báo thù của Chu Kỳ, hắn đã chờ 17 năm, không phải để đợi Thẩm Trọng Cẩn vì một nữ nhân mà chùn bước.
Thẩm Trọng Cẩn nhìn Chu Kỳ, trong cuộc đời hắn hiện tại, không có bao nhiêu người là quan trọng với hắn, Chu Kỳ chính là một trong số đó. Nhưng không biết từ lúc nào, Dư Noãn Tâm đã trở thành giới hạn của hắn... Thẩm Trọng Cẩn không ngại thể hiện cho Chu Kỳ biết nàng quan trọng với hắn như thế nào. Ánh mắt hắn lạnh lẽo quét qua Chu Kỳ, thanh âm thấp đến cực độ:
"Ngươi tự đi lãnh 20 đại côn."
"Tuân lệnh." Chu Kỳ cúi đầu, hắn chấp nhận hình phạt, lần này do hắn quá ích kỷ, suýt chút nữa đã hại Dư Noãn Tâm mất mạng. Hắn không muốn mình trở thành con người như vậy, nhưng sự thật phũ phàng, không biết từ bao giờ hắn đã trở thành loại người mà bản thân mình ghét nhất... Tàn độc, ích kỷ, chỉ nghĩ đến lợi ích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721719/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.