Đêm tối tĩnh mịch bao phủ lấy một trấn nhỏ nghèo nàn ở biên giới Đại Yến. Tiếng cười nói rôm rả của đám hạ nhân vang vọng khắp khách trạm. Trong khi những thuộc hạ của mình đang say sưa với rượu thịt, Thẩm Trọng Cẩn là tân lang lại chỉ ngồi một góc, thờ ơ, lạnh nhạt nhìn bọn họ. Ly rượu trong tay hắn nâng lên, hạ xuống một cách máy móc, chẳng thể hiện nổi một chút vui mừng cho tân hôn của mình.
Dư Noãn Tâm hồi hộp chờ đợi trong "tân phòng", thực chất chỉ là một căn phòng hạng thường tại khách trạm, cả căn phòng trống trải, chỉ có chiếc giường đơn sơ được trang trí qua loa bằng vài dải lụa đỏ, dán thêm hai chữ hỷ trên thành giường trông vô cùng sơ sài. Thẩm Trọng Cẩn đã nói, hôn lễ này chỉ là hình thức, để nàng danh chính ngôn thuận đi theo hắn, khi về đến Đại Chu hắn sẽ bù đắp cho nàng một hôn lễ xa hoa tráng lệ, xứng đáng với địa vị của nàng.
A Man bên cạnh nhìn nàng lòng tràn đầy chua xót. Hôn lễ của Triều Dương quận chúa, lẽ ra phải là một sự kiện trọng đại, mười dặm hồng trang xếp kín từ vương phủ đến cổng thành, nay lại diễn ra trong sự đơn sơ, tẻ nhạt đến đáng thương. Nàng mặc lên người một bộ hỷ phục tầm thường, một lễ bái đường không có người chứng hôn, chờ đợi trong "tân phòng" còn kém xa phòng ngủ của người hầu trong vương phủ... Cứ như thế trở thành phu nhân của người ta.
Cạch
Cửa phòng mở ra, Thẩm Trọng Cẩn tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721701/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.