Tô Cảnh Cảnh ngẫm nghĩ thật kỹ, thấy ở lại đây quả thật không ổn. Thi Gia Liệt có thể hạ độc thủ với ông, không gì bảo đảm anh sẽ không hạ độc thủ với họ. Cô không hiểu rõ chính sự thời cuộc lắm, chỉ cảm thấy thận phận hiện giờ của họ quả thật không thích hợp ở lại Duyên Bình. l>>Quý}Ưđôn Vì vậy cô gật đầu một cái.
Đồng Hiên tuấn thấy cô gật đầu liền không nói hai lời ôm ngang cô lên. Cô vùi chặt mình trong ngực anh. Lúc này thân thể cô suy yếu, mềm nhũn như không cẩn thận sẽ hoá thành một vũng nước, liền dán sát người Đồng Hiên Tuấn.
Anh thấy cô lệ thuộc vào mình như vậy, trong lòng hơi ấm áp, cánh tay siết chặt lại.
Đi tới cửa lớn, mấy tên vệ binh liền ngăn họ lại.
Đồng Hiên Tuấn liếc Tô Cảnh Cảnh trong ngực nói: “Thân thể tiểu tiểu tỷ khó chịu, không kịp gọi bác sĩ đến nữa rồi.” Dứt lời ánh mắt vô cùng sắc bén của anh đảo qua họ.
Những người kia cũng sợ xảy ra sự cố, biết hôm qua tiểu tiểu tỷ xảy ra chuyện, lúc này lại nhìn Tô Cảnh Cảnh trong ngực đồng Hiên Tuấn quả thực là dáng vẻ bệnh nặng nên không ngăn cản họ nữa.
Bọn họ lên chiếc xe Đồng Hiên Tuấn đã chuẩn bị, tinh thần Tô Cảnh Cảnh cũng thực sự không tốt lắm liền dựa vào vai Đồng Hiên Tuấn nghỉ ngơi chốc lát. Đồng Hiên Tuấn thấy bộ dạng cô như vậy thì quay mặt đi chỗ khác, không nỡ nhìn cô nữa, chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm phong cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-o-thanh-cu-an/2223720/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.