Tô Cảnh Cảnh vô cùng mệt mỏi nên giấc ngủ này cảm giác như đã ngủ rất lâu.
Lúc cô tỉnh lại mơ hồ cảm thấy xóc nảy rất nhỏ từ bên ngoài truyền đến, lúc này mới chợt hiểu ra hoá ra là đang ở trên xe.
Cô nhìn chung quanh lại không ngờ chống lại tròng mắt đen nhánh sâu thăm. Đôi mắt kia nhìn cô không chớp làm cô tim đập thình thịch, nhưng anh vẫn không bỏ qua, nhìn cô đau đáu. Đôi mắt đen kia sâu không thấy đáy, sao cô có thể nhìn rõ những ý đồ quanh co chín khúc kia?
Cô làm như bình tĩnh, thản nhiên hỏi: “Chúng ta đi đâu đây?”
Đôi mắt anh chợt lấp lánh, sau đó anh nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác, không nhìn cô nữa. Lúc này cô mới thực sự bình tĩnh lại, lại nghe anh nhàn nhạt nói: “Trở về Cù An.”
Anh nói chuyện ôn hoà với cô như vậy làm lòng cô càng thêm khó chịu, lại thêm cửa sổ xe bị quay xuống, trong xe buồn bực lạ kỳ, tựa như bản thân đnag ở trong ba đợt nóng* nhất vậy, bức bối đến nỗi ngay cả nói chuyện cũng không có hơi sức.
*Tam phục thiên: Chỉ mùa nóng nhất trong năm gồm có sơ phục (10 ngày tính từ canh thứ ba sau hạ chí, 20 ngày từ cnah thứ tư sau hạ chí, 10 ngày từ canh thứ nhất sau lập thu)
Lúc này cửa kính xe phản xạ ánh sáng như tuyết, cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi, mí mắt rũ xuống, người cũng uể oải không có tinh thần. Anh không nhìn cô, vẫn trầm mặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-o-thanh-cu-an/2223710/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.