Xe nhanh chóng được chuẩn bị xong, Tô Cảnh Cảnh bảo thím Lương ở lại, thím Lương chưa từng thấy Tô Cảnh Cảnh cường thế như vậy nên nhất thời không dám cãi lại.
Tô Cảnh Cảnh vội vã chạy tới Đồng gia, tên hầu nam đang định dẫn đường thì Tô Cảnh Cảnh rành rẽ đến chỗ ở của Lương Thanh Nguyệt. Tên hầu nam và Ngâm Thúy vội vã theo sát.
Ngâm Thúy đuổi theo vất vả, ở phía sau hét theo: “Tiểu thư, cô chờ em một chút, chờ em nữa…”
Tên hầu nam cũng lật đật theo, ngược lại trên mặt cười nói: “Nhất định tam thiếu phu nhân đã nghe nói đêm qua…”
“Đêm qua?”
Ngâm Thúy vô cùng ngạc nhiên, đêm qua co ngủ như heo chết, dù bên ngoài có sấm rền trời mưa cô cũng không biết.
“Đêm qua làm sao?” Ngâm Thúy liên tục hỏi tới.
Vẻ mặt tên hầu nam tiều tụy, chắc là cả đêm không ngủ nên lúc này uể oải nói: “Trong thành chính biến, không biết sao hơn nửa đêm quân đội xông vào. Sáng sớm nay sau khi nghe ngóng mới biết là Đại thiếu gây chính biến, Tam thiếu theo lệnh Đại Tổng thống tới trấn áp. Hai anh em…”
Tin tức Đồng Hiên Lân chết, Đồng Hiên Tuấn vẫn giấu không truyền ra ngoài nên người trong thành chỉ biết đêm qua Đại thiếu phản biến, Tam thiếu theo lệnh trấn áp.
Ngâm Thúy không biết được mức độ nghiêm trọng của chuyện này, chỉ vọi vã đuổi theo Tô Cảnh Cảnh, Tô Cảnh Cảnh đang bước vội, thấy Ngâm Thúy theo tới liền thuận miệng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Ngâm Thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-o-thanh-cu-an/2223665/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.