“Chó thật!” Lão Thời chửi một tiếng, người phụ nữ trước mắt có một khuôn mặt xinh đẹp mang theo nét kiêu căng. Nếu là bình thường anh ta sẽ không e dè đùa giỡn mấy câu, nhưng lúc này anh ta đang bị trói như cái bánh chưng, chả còn tâm tư gì.
Tô Cảnh Cảnh cười lạnh: “Câm à? Tôi hỏi anh đốc quân sao rồi!”
Một cái tát đánh vào mặt anh ta vang cái “bốp”, ngón tay Tô Cảnh Cảnh trắng nõn mảnh khảnh, đánh vào mặt anh ta kiểu gì cũng không đau, thậm chí lão Thời còn có cảm giác hưởng thụ.
Tô Cảnh Cảnh như ý thức được liền trừng lão Thời. Lão Thời chú ý đến cánh tay trái được quấn băng gạc nhuộm máu đỏ. Nghĩ chắc vừa rồi người phụ nữ này cắt cổ tay mình để dụ họ.
“Anh không nói đúng không!”
Lão Thời nhìn người phụ nữ trước mắt, giọng nói rất bình thản: “Phu nhân bắt được thuộc hạ cũng vô ích thôi. Thuộc hạ cùng lắm chỉ là một binh tôm tướng tép, đợi lát nữa có một đội nhân mã chạy tới…”
Tô Cảnh Cảnh cong khóe môi, vui vẻ mang theo nguy hiểm, giọng nói mạnh mẽ kiên định: “Anh biết thế thì tốt, tôi không có thời gian nói nhảm với anh. Rốt cuộc đốc quân sao rồi!”
Lão Thời bị vẻ mặt tàn nhẫn lúc này của cô làm sợ hãi, lúc trước anh ta làm thủ lĩnh đám thổ phỉ giữa biên giới Nam Bắc đã gặp không ít đàn bà nhưng chưa từng thấy người phụ nữ nào có lá gan như này.
Tiếc là thủ đoạn của người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-o-thanh-cu-an/2223662/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.