Tô Cảnh Cảnh thay một chiếc sườn xám đính cườm màu hồng nhạt thêu hải đường, muốn để bản thân nhìn có thêm chút không khí vui mừng. Sau đó cô lấy chiếc hộp gấm nhung màu tương ra, mở nắp hộp, ngón tay thon dài vươn ra khẽ chà xát, những viên ngọc chạm vào tay có cảm giác mát lạnh.
Một chiếc khoá ngọc phỉ thuý nho nhỏ, với anh mà nói rốt cuộc đại biểu cho điều gì đây? Cô thoáng lưỡng lự, nhìn cần cổ mình trong gương, trắng ngần như tuyết.
Cô lại cúi đầu ánh mắt dừng trên chiếc ngọc khoá hỉ thuý, ngọc óng ánh trong suốt quả là món trang sức tốt. lê quyđốn Nhớ anh từng nói: “Hi vọng có thể sớm nhìn thấy em đeo nó.”
Rốt cuộc cô vẫn trù trừ không quyết định, nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng vẫn không thể đưa ra quyết định. Đối với cô khoá ngọc phỉ thuý này chính là lời đáp ứng cuộc hôn nhân đó.
Mình yêu anh ta sao? Cô tự hỏi mình.
Chữ yêu này nhìn qua thì thấy tần thường như u lan nhưng trên thực tế, độc như cây thuốc phiện.
Thực ra, đã không quan trọng rồi, không phải ư?
Yêu hay không yêu, hận hay không hận đều không còn quan trọng nữa. Cuộc hôn nhân này, đối với cô, không có gì là bất lợi. Mà đối với mọi người, lợi nhiều hơn hại.
Nghĩ đến đây, cuối cùng cô cũng vui vẻ lên.
Từ trong hộp lấy ra chiếc khoá ngọc nho nhỏ đeo lên cổ, ngọc bích sấn tuyết, tương giao chiếu rọi lẫn nhau. lêquýđôn Cô nhìn hoa dành dành bên cạnh vẫn còn hương thơm, bình an đến thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-o-thanh-cu-an/143099/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.