Tôi kéo tay Lịch Xuyên, đi về phía dànhcho khách ký tên của triển lãm. Lịch Xuyên rồng bay phượng múa ký têncủa chính mình. Tôi cẩn thận nghiên cứu, một kiểu chữ nhìn không rõ, cólẽ là một kiểu viết cổ nào đó. Sau đó, tôi ký tên của mình vào, nhỏ nhưcon kiến, ngay sát dưới tên anh.
Anh cúi đầu nhìn tôi : “Tại sao lại ký tên nhỏ như vậy?”
“Anh là nhân vật lớn em là nhân vật nhỏ.”
“Ký một lần nữa, được không? Người không biết rõ còn nghĩ rằng tên anh còn có hậu tố.”
Tôi ký một cái to hơn, để trên tên anh : “Như vậy được không?”
Anh mỉm cười : “Được.”
“Vương tiên sinh, triển lãm có phòngkhách chuyên môn dành cho ngài nghỉ.” Cô gái phụ trách tiếp đón kháchnhỏ nhẹ nói, hiển nhiên có người dặn dò trước “Đi ra cửa này, nhìn phíabên trái.”
“Cảm ơn.” Lịch Xuyên bỏ cây bút ký tên trên tay tôi xuống, hỏi : “Phòng treo đồ ở đâu?”
“A, ở trong này.” Cô gái cười khanh khách nói, cô ta không dám nhìn Lịch Xuyên, khuôn mặt cũng đỏ bừng.
Lịch Xuyên cởi áo khoác hộ tôi, giao luôn áo gió của anh cho cô gái đó.
Cô gái bị hành động đầy ga lăng của anhđả động, cầm áo gió có vẻ như đang nghĩ gì đó, ngơ ngẩn cả người, saumột lúc lâu, đưa một tấm thẻ cho Lịch Xuyên : “Dùng cái này để lấy quầnáo, mời ngài cầm.”
Đèn trong triển lãm không sáng không mờ, tỏa ra từ trong trần nhà. Bốn vách tường đều treo tranh. Giữa đó là vài chiếc cửa sổ phong cách cổ điển. Hội họa phong cách hiện đại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-lich-xuyen-gap-go-vuong-lich-xuyen/176565/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.