húng tôi trở lại Hoa viên Long Trạch.Buổi sáng lúc đi vội vàng, tôi chưa kịp đánh giá tòa nhà này kĩ càng,nhìn từ trên xe, hình dạng của nó tuân theo quy tắc bốn phía ảm đạm, tòa nhà tràn ngập phong cách dân tộc nổi bật giữa những tòa nhà khác. Nógiống một con chim công đang xòe đuôi, lại giống một đóa hoa sen đang nở rộ, những hình ảnh bay bổng như vậy, thật sự xuất ra từ bàn tay anh?Bên trong tòa nhà rực rỡ xa hoa, đèntreo thủy tinh, tranh tường, suối phun, bốn phía cây cọ vờn quanh. Người ra vào quần áo chỉnh tề, vài vị thiếu phụ mặc đồ theo mốt, trong tay ôm con chó nhỏ mặc đồ hoa, thắt nơ con bướm, ngồi trên sôpha trong góc đại sảnh nói chuyện phiếm. Trang sức chói mắt, son môi chói mắt, đẹp đẽ quý giá chói mắt. 
Tôi lại nhìn thấy người bảo vệ buổisáng, anh ta vẫn dùng ánh mắt đầy ẩn ý đánh giá tôi. Lịch Xuyên nói tòanhà kết cấu phức tạp, anh phải nắm tay tôi để tôi không lạc đường. Người bảo vệ thấy Lịch Xuyên, bước nhanh tới, vẻ mặt cung kính gần như nịnhnọt : “Vương tiên sinh.” 
Lịch Xuyên dừng bước, chờ anh ta nói chuyện. 
“Trợ lý của ngài Tô tiên sinh tới tìm ngài.” 
“À, tôi tắt điện thoại.” anh cầm điện thoại, nói với tôi : “Thật xin lỗi, tôi cần gọi điện thoại, có thể không?” 
Khách sáo như vậy a, tôi vội vàng nói : “Xin cứ tự nhiên.” 
Sợ quấy rầy anh nói chuyện, tôi tính tránh đi. Anh giữ chặt tôi lại. 
– là tôi, Lịch Xuyên. 
– tôi còn hai bản vẽ cuối nữa. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-lich-xuyen-gap-go-vuong-lich-xuyen/176561/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.