ôi nghĩ rằng ngày hôm sau mình còn cóthể nhìn thấy Lịch Xuyên, nhưng anh ta lại không xuất hiện. Tôi không có sự mong đợi nào ở Lịch Xuyên, càng không có sự tơ tưởng nào. Theo quanđiểm của tôi, lòng tốt bụng của anh ta đến từ việc được giáo dục tốt, là một loại thái độ cư xử làm người. Không chỉ riêng tôi mới được đối xửnhư vậy. Kể từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta, nho nhã lễ độ là ấntượng chủ yếu. Tuy nhiên sau này gặp được anh ta, tôi nhất định phải mời anh ta uống cà phê, để tỏ lòng biết ơn.Dần dần một tháng trôi qua, nhân viênlàm ca tối không thấy Lịch Xuyên lần nào nữa. Nhưng thật ra lại có lờiđồn anh ta từng tới vào thời gian phục vụ bữa sáng, tôi không làm casáng, không biết gì về việc này. Tiểu Diệp mặc dù làm ca sáng nhưng lạikhông may mắn, không gặp được lần nào. Cho dù là khách quen mà khôngthường tới cũng sẽ bị người ta quên đi. Huống chi chỗ này được gọi làphố tài chính, trai tài gái sắc cũng không hiếm thấy, người giàu có ởkhắp nơi. Dần dần, đề tài nói chuyện của Tiểu Đồng chuyển sang một người đàn ông trung niên hói đầu đi xe thể thao Porsche. Mà bãi đậu xe cạnhcửa từ từ chật chội hơn, cho nên ông chủ rốt cuộc bớt từ hai vị trí đậuxe cho người tàn tật xuống còn một cái. Lại rất có khả năng bỏ hết. Tiểu Diệp vì vậy cố gắng thuyết phục. Nói chỗ đậu xe cho người khuyết tậtnói lên văn hóa và bản chất con người của người quản lý Starbucks, cũnglà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-lich-xuyen-gap-go-vuong-lich-xuyen/176557/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.