Sau khi quay lại Bắc Kinh, tôi chỉ nhậnđược một cuộc điện thoại của Lịch Xuyên, kéo dài vài phút, hỏi tôi tớinới an toàn chưa. Kể từ lần đó, tôi không nhận được một cuộc điện thoạinào của Lịch Xuyên nữa. Tôi cũng không gọi điện thoại tìm anh.
Tôi vẫn đang nhớ nhung anh, nhưng lại cảm thấy vô vọng. Thôi thì để nước chảy bèo trôi đi.
Kể từ khi về từ Thụy Sĩ, tôi bỗng nhiênnghĩ thông tất cả. Cuộc sống của Lịch Xuyên quan trọng, cuộc sống củatôi cũng quan trọng không kém.
Nói tóm, tôi phải sống một cuộc sống thật phong phú, không làm cái xác không hồn nữa.
Tôi lại bắt đầu “thời khóa biểu từng mảng”.
Tôi bắt đầu tham gia hoạt động một tuầnmột lần của “Người ăn chay”, học nấu đồ chay với Nam Cung Lục Như. Hằngngày tôi lên mạng sưu tầm các công thức, đi mua nguyên liệu về nhà làm,nếu thấy ngon liền thể hiện tài nghệ, giới thiệu với mọi người. Ưu điểmlớn nhất khi tham gia hội này chính là gặp được một số người, nhữngngười đó vì có cùng sở thích mà tụ tập lại, không hề hứng thú với sinhhoạt cá nhân của bạn, cũng không liên lạc với bạn sau giờ hoạt động. Nói cách khác, những người này giống như bạn trên mạng vậy, chỉ khi nào gặp nhau thì mới tồn tại, còn những thời gian khác thì hoàn toàn không làgì cả.
Bất tri bất giác một tháng trôi qua, Ngả Tung lẳng lặng đi vào cuộc sống của tôi.
Lúc ý thức được điều này, thì đã muộn.
Ví dụ như ở lớp học nhảy latin một tuần 3 buổi, mỗi buổi một tiếng của tôi, Ngả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-lich-xuyen-gap-go-vuong-lich-xuyen/1595337/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.