Tưởng Hiểu Lỗ mất ngủ, cuộn trong chăn trằn trọc, lăn qua lăn lại nửa tiếng, Thường Giai ở trong chăn đá qua một cú.
- Quậy gì đó? Mấy giờ rồi còn chưa ngủ?
Tưởng Hiểu Lỗ rụt cổ:
- Phiền cậu à? Vậy ngủ thôi.
- Khỏi, dù sao cũng không ngủ được, dậy tán gẫu chút.
Thường Giai sột soạt ngồi dậy, vặn mở đèn giường.
Sáng mai cô phải đi công tác, cô cầm tài liệu phiên dịch đã chuẩn bị xong để ở đầu giường xem lại một lần:
- Mình nói không phải chứ, Hiểu Lỗ, tìm thời gian rảnh cậu đi xét nghiệm DNA với mẹ cậu đi, ra tay ác quá.
Tưởng Hiểu Lỗ đưa lưng về phía Thường Giai, giọng khàn khàn:
- Mình quen rồi.
Thường Giai lật nhẹ một trang:
- Quen bị bóc lột hay quen bị phân biệt đối xử?
- Giai Giai.
- Hả?
Tưởng Hiểu Lỗ hít mũi:
- Mình muốn yêu rồi.
Thường Giai cười khẽ, qua một lát, cô để tài liệu lại trên đầu giường, nhẹ nhàng ôm lấy Tưởng Hiểu Lỗ từ phía sau, điềm đạm hỏi:
- Muốn có một mái nhà?
Những cô gái độc lập bươn chải trong xã hội như các cô, vô số đêm đều từng ước ao bên cạnh có thể có một người bầu bạn dịu dàng lắng nghe.
Thường Giai cũng vậy.
Tưởng Hiểu Lỗ gật đầu không chút tiền đồ:
- Ừ. Vô cùng muốn.
Thường Giai ung dung nói:
- Thế thì nỗ lực tìm một người thôi. Cậu cũng nên yêu đương rồi. Hay cậu đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-bach-duong/1962213/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.