*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
<tbody>
<tbody> Buổi chiều lên máy bay, buổi trưa từ chối lời mời cơm, cuối cùng có cơ hội ra ngoài đi dạo.
Thẩm Khoa đứng trước quầy hàng cầm thứ này thứ kia, so tới so lui, không quyết định được:
- Chị Tưởng, hai cái này đẹp không?
- Không cái nào đẹp hết.
Tưởng Hiểu Lỗ đang xem đồ nam, cầm một cái quần, lần lữa không quyết định. Bỗng nhiên đầu óc cô chợt lóe, ướm lên chân Thẩm Khoa.
Thẩm Khoa tưởng cô mua cho mình, nêu ý kiến:
- Không vừa, hơi dài.
Tưởng Hiểu Lỗ cúi đầu lục ví tiền, lẩm bẩm:
- Vừa, chân chồng tôi dài hơn chân cậu.
Thẩm Khoa chưa kịp thở ra, liếc xéo.
Trước đây đi công tác, nếu có cơ hội mua sắm, Tưởng Hiểu Lỗ luôn xuống tay rất tàn bạo, cái này đang giảm giá, cái kia là hàng mới, mua cái nào đây? Mua hết, cùng lắm tiền thưởng tháng sau trả vào thẻ tín dụng. Bây giờ ra ngoài, trong lòng nhiều thêm một người để lo nghĩ, cô ngược lại lại xem nhẹ chính mình.
Lúc thanh toán, Tưởng Hiểu Lỗ nhớ tới tấm thẻ trong ví, bèn đưa cho nhân viên thu ngân, nhân viên thu ngân quẹt lên máy, chưa đợi Tưởng Hiểu Lỗ hỏi thì hóa đơn unionpay đã được đóng dấu.
Tưởng Hiểu Lỗ kinh ngạc:
- Còn dùng được à?
Nhân viên thu ngân mỉm cười:
- Được chứ.
- Không quá hạn à?
Hóa đơn được đưa ra, nhân viên thu ngân đối chiếu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-bach-duong/1962173/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.