Hôm nay Trần Hoằng tổ chức du xuân, nước ấm hoa nở, lấy danh nghĩa đẹp là các anh chị em bình thường làm việc vất vả cực khổ nên mượn cơ hội này cùng nhau trò chuyện, thả lỏng đầu óc.
Bình thường trong thành phố ai ai cũng bận rộn, hiếm hoi có người tổ chức, mọi người thi nhau hưởng ứng, tìm một ngày đẹp trời mang theo đồ ăn, lái mấy chiếc xe cùng tới một hồ nước nào đó gần gần.
- Ơ, còn ngủ hả?
Trần Hoằng cầm hai chai nước khoáng đưa cho Ninh Tiểu Thành, ngồi xổm bên cạnh anh quan sát:
- Vợ mày đủ lười nhỉ.
Tưởng Hiểu Lỗ nằm gối lên đùi Ninh Tiểu Thành, trên mặt úp một chiếc nón lớn che nắng, đang ngủ.
- Mấy ngày nay cô ấy ngủ dữ lắm.
Ninh Tiểu Thành tiện tay ném thức ăn cho cá xuống hồ:
- Xuân thu mệt mỏi mà.
Trần Hoằng vui vẻ:
- Xuân thu mệt mỏi hạ lim dim. Nhớ trước đây đi học, thầy giáo mắng tao một năm bốn mùa đều không có tinh thần. Câu được mấy con rồi?
- Không mấy con hết, trong xô á.
Tiểu Thành hất cằm, ra hiệu cho Trần Hoằng lấy ra:
- Mày đem cho họ xử lý rồi nướng ăn.
- Được.
Trần Hoằng ngậm điếu thuốc, nheo mắt xách xô cá, run rẩy:
- Mày như vầy mà không bao nhiêu hả?
- Mày ăn không?
- Ăn, ăn.
Trần Hoằng đáp ứng lia lịa:
- Hối họ trước đã, trong xe tao có thịt ướp sẵn, lát nữa chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-bach-duong/1962134/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.