Trước đây khi gặp Tưởng Hoài, anh không hề có cảm giác căng thẳng của con rể gặp cha vợ, dường như anh luôn cao cao tại thượng, mà Tưởng Hoài cũng luôn rất khách sáo với anh.
Bây giờ ly hôn rồi, ngược lại anh lại hơi sợ Tưởng Hoài.
- Ơ, chú, Hiểu Lỗ có đó không ạ, con không có chuyện gì cả, chỉ là gọi điện chúc Tết cô ấy thôi. Chú và dì Triệu vẫn khỏe ạ?
- Khỏe lắm, khiến con nhọc tâm rồi.
Tưởng Hoài đáp, không xa không gần:
- Hiểu Lỗ không có đây, lát chú bảo con bé gọi lại con nhé. Cho chú gửi lời thăm hỏi đến cha mẹ con.
- Dạ.
Điện thoại cúp, Ninh Tiểu Thành ngượng ngùng quay về phòng.
Đoàn Thụy ngước mắt hỏi:
- Ai gọi mà trời lạnh thế này phải ra ban công nói thế?
Tiểu Thành không tập trung:
- Công việc thôi, có người chúc Tết.
Qua khoảng nửa giờ, điện thoại di động trên bàn trà chợt rung, Ninh Tiểu Thành nhảy lên, lần nữa ra ban công đóng cửa lại.
Lòng căng thẳng:
- A lô?
Đầu kia điện thoại trầm mặc vài giây, hô hấp Tưởng Hiểu Lỗ dồn dập, giống như mới chạy bộ ở đâu đó về, giọng trong trẻo:
- Anh Tiểu Thành, năm mới vui vẻ!
Vành mắt nóng lên, Ninh Tiểu Thành giơ điện thoại, khẽ nói:
- Hiểu Lỗ, năm mới vui vẻ.
Lại một đợt yên lặng.
Anh hỏi:
- Ơ... anh cũng không có chuyện gì, cha em nói em không có đó, em về Thanh Đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-bach-duong/1962121/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.