Phương Dịch nắm cằm hắn nhìn nhìn, trong mắt tràn đầy lo lắng: “Bị thương?”
Đường Văn Minh khụt khịt mũi, giọng điệu ủy khuất đáp: “Không có việc gì…”
Phương Dịch đau lòng Đường Văn Minh, bao nhiêu tức giận dồn hết lên người Long Quân Diệp. Thấy y còn đang chìm đắm trong khoái cảm bị ngược đãi, phản ứng trì độn với mọi thứ xung quanh, Phương Dịch dùng lực đạp lên ngực Long Quân Diệp, đạp cho y ngã lăn ra đất.
Tay anh đụng phải bờ mông trần trụi của Đường Văn Minh, sắc mặt lập tức tối sầm lại. Tầm mắt rơi xuống cái đuôi trên mông hắn, ánh mắt lóe lên cảm xúc phẫn nộ xen lẫn thương tiếc, nhất thời chỉ muốn xé xác Long Quân Diệp ngay lập tức.
Phương Dịch cẩn thận rút cái đuôi ra, nhìn nhìn, sắc mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng quyết định bỏ cái đuôi bỏ vào túi áo khoác cất cẩn thận. Anh kéo quần Đường Văn Minh lên, thấy mặt hắn trắng bệch liền ôm hắn, thuận tiện đá cho Long Quân Diệp đang lồm cồm bò dậy một cái nữa, dùng lực đạp lên bụng y, mặc kệ Long Quân Diệp phẫn nộ rít gào, anh ôm Đường Văn Minh ra khỏi mật thất.
Vạn Ngạn Dân thấy bọn họ đi ra dùng tư thế như trong phim xuất hiện, hắn cũng thấy xấu hổ lây, đoạn nói với Phương Dịch: “Mấy gã vệ sĩ của Long Quân Diệp đều bị người mình chế trụ, chú làm gì Long Quân Diệp rồi? Dù sao nhà họ Long cũng có chút thế lực…”
Phương Dịch cúi đầu hỏi Đường Văn Minh: “Em muốn thế nào? Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cong-thanh-thu/2393957/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.