Đường Văn Minh thức dậy giữa trưa, ngái ngủ mơ màng rửa mặt, nương theo mùi thức ăn đi vào phòng bếp. Hắn ngáp một cái, nói với Phương Dịch đang bận rộn: “Hôm nay ăn gì vậy?”
Chỉ thấy Phương Dịch khẽ cười một tiếng: “Em nói xem?” Đường Văn Minh ngẩng đầu nhìn anh, mới liếc một cái, nguyên bản mắt vẫn đang lim dim lập tức trừng lớn.
Phương Dịch đang đeo tạp dề xào nấu, Đường Văn Minh chỉ nhìn được bóng lưng đối phương, thế nhưng riêng bóng lưng này thôi cũng đủ khiến hắn rung động, bởi vì bên trong tạp dề Phương Dịch cái cũng không mặc !
Nếu không tính cả dép lê thì thật sự là trừ tạp dề ra cái gì cũng không mặc. Đường Văn Minh nhìn tấm lưng bóng loáng kia, cặp mông căng chắc kia, đôi chân dài hữu lực kia, cảm thấy mũi ngưa ngứa.
Mới sáng sớm đã kích thích người ta? ! Hắn cảm giác anh bạn nhỏ của mình bắt đầu rục rịch ! Ngày nào cũng thế này chẳng mấy mà tinh tẫn nhân vong a !
Đường Văn Minh cảm thấy có dùng nhiều dấu chấm than hơn cũng không thể diễn tả được nội tâm chấn động bấy giờ, từ khi hắn khai trai đến nay chưa từng trải qua loại chuyện như thế này !
Phương Dịch quay lại mỉm cười nhìn hắn, cười đến độ trái tim Đường Văn Minh phát run. Anh bưng đĩa trứng ốp la đi tới, vài bước ngắn ngủi này trong mắt Đường Văn Minh lại chẳng khác gì mấy pha quay chậm dưới ánh đèn ái muội kiều diễm trong phim, khiến hắn có một loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cong-thanh-thu/2393939/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.